Thứ Hai, 18 tháng 10, 2010

........

 Mình thích đi  dép của bố ,xỏ chân vào rộng ơi là rộng ,đi cứ phải nhấc chân lên nhưng thật thích. như thế suốt từ nhỏ đến lớn.
 Rồi lớn ,rồi thành cô gái lại thích thêm mặc áo của bố ,nhưng cứ phải là áo dài tay - lụng thụng mới thấy thú.
 Giờ thì chọn trong đống áo của con trai một vài cái ưng ý làm áo chống nắng , giờ thì mặc cả áo cộc tay cũ mèm ......
 Đêm hôm kia hoa quỳnh nở  -không biết để xem, trời mưa mà cũng không nghĩ mấy em ấy lại nở sớm thế ,vừa là cái bông xanh xanh chưa chuyển màu trắng mấy đã nở ào rồi tàn vội tàn vàng , ghét thế chứ , mà thương thế chứ .
 Xưa bố nghèo , bố gày gò lắm nhưng vẫn đẹp  - ai cũng nói bố thư sinh ,sao đẻ ra mình to đùng đùng , tại con đầu lòng dồn hết công sức  nuôi nên mình lực sĩ . Mắt bố cũng nâu hiền ơi là hiền. Bố thích vườn tược ,chăn nuôi  - mình cũng thế .
 Đêm nay đang nghĩ về công việc mới muốn làm ,mè nheo xin bố cho chút may mắn ,bố ở xa thế có thấy ước nguyện của con?

Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2010

Vitamin

Cười cợt với một người rồi , xong rồi cho qua được , anh cười cợt một người đặt niềm tin nơi anh  mà khi biết người ấy trông đợi , anh cho chút hy vọng và một câu kết rất thật nhưng ngoài sức tưởng tượng , câu kết làm người đối thoại không bao giờ dám nói chuyện với anh nữa.
 Nó bé  ốm - môi khô nứt nẻ , tại cái hanh hao của mùa thu hay tại nó thiếu vitamin C ?
 Nó lớn môi tự dưng hồng -hay vẫn hồng mà không tự biết.
 Người nơi  xa tự dưng nhắc đến môi -thế là tự  dưng để ý  -và tự dưng biết thêm một loại Vitamin , có không nhỉ  Vitamin môi ấy ?