Há chẳng vui sao ? Lâu quá không thấy thầy Rong và cậu Tuấn í ới - chả biết mọi người đang ngự chốn nào , núi nào . nồi xoong đem theo , ở nhờ nhà dân , ít cân gạo lứt , muối vừng thé là ấm chỗ , lẽ ra mình cũng đồng hành rồi ....lẽ ra lắm thứ kéo mình chẳng , chưa được đồng hành - tiếc .
Vào Sài gòn ( NAT nhỉ !) , lần đầu ở quận 2 - nhà gì có 700 m vuông không à , đẹp như là đẹp , chủ nhân chạy thận chả ăn uống được gì ,cũng chả ở lâu để tác động được tí tẹo nào , là cũng định bắt chước thầy mình - thương mến thương tiếp chút hy vọng + tẹo niềm vui , họ chả thèm - người dưng - chắc họ nghĩ thế và chả tin...
Nắng thế có bể bơi mà chả thiết , luẩn quẩn chỉ suy với nghĩ . Được cái sáng sớm đã sẵn ánh mặt trời ngồi rất chi là thư thái trước thềm với một em gái yêu mà nói chuyện linh tinh , được cái hoa quả và rau rẻ muốn sướng , và người bán quán , bán hàng thì thì xởi lởi đến yêu.
Kỷ lục khi cùng khách ngồi từ 3h chiều đến tận 10h khuya không hết mỗi người một ly nước trắng , tại mưa Hồng nhật không chạy qua nên bác khách kính mến - kính mến nên mình cất công đem mẫu tượng Phật vào tận nơi,hì - cũng là một công đôi việc - một công đôi việc biết thêm mấy thứ hay ho nho nhỏ , biết ở Bình dương người ta làm ăn đến nơi đén chốn , ra tấm , ra món - thật thích .
Bé Hương hì hụi làm cái " Hà nội nhỏ " đúng là nhỏ , khiêm nhường và xinh xắn ở góc phố Quốc hương , người Hà nội cũng được đón chào đấy chứ -hàng xóm thân thiện , bà con gặp là mỉm cười .....
Chuyển tổ rồi , hai mẹ con ở một chỗ thật nhỏ , thật xinh và tiện nghi vừa đủ , ít nhất một năm nữa vừa làm vừa thảnh thơi hít hà không gian đáng yêu ấy .
Viết để bạn bè thông cảm đi chơi về lại dọn nhà nên chưa trả lời bạn bè , giờ có ai quan tâm là quý lắm , không được như lúc mới tập chơi blog muốn thì trả lời , lười là lười .
Còn khám phá một số điều vui + ít vui nữa ....
Quên đấy : lẩu cá ven sông sao mà ngon mà rẻ thế , đang được mấy bạn xúi , xui đọc Kim Dung thì thì đến chỗ quán mỗi lều đặt tên một nhân vật , cũng chả dám viết ra vì nhớ mang máng thôi .
Nữa , khách đặt tượng Phật đáng kính giảng , chỉ mấy tiếng ( 7 nhỉ , chưa kể buổi sáng đã ngồi kha khá ) giảng về : chính đạo , phải thành thật xin lỗi Thầy vì trí nhớ suy tàn của mình đã làm uổng công thầy rồi ( đoạn này vài người bạn lại có dịp mà cười ong tôi đây ).
Tiếp tục sống và làm việc vui vẻ nào - mong bè bạn lại chạy đến chơi ở đây , ở ngoài đời nữa nhé , nhà ong bình bình vậy thôi , mến khách và nhớ mọi người lắm ( An Thảo ơi - nàng có thấy nóng ruột chứ ? ).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét