Mấy ngày này kinh kệ chăm chỉ,tập tành bài bản- người nhẹ và tâm trí thảnh thơi. Tìm gì chứ- ta đang nơi thiên đường,tự cho là như vậy. Hu hú- tự ngắm mình ta chẳng thấy hay đâu hỡi chàng dũng sĩ- nhảy nhót đâu ra cái câu ấy,cái gì cũng mang máng, không biết đúng được mấy phần...nghìn.
Tha theo duy nhất một chậu cây bé tẹo, vài hôm nữa bắt về con chó con đầy tháng,mãi chả đầy tháng để đi đón- lại thấy thiên đàng
Bao giờ chính thức được nhận bức sen tàn màu cam nữa- hết chỗ để nhét niềm vui.
Vui đầy ăm ắp đến hết chỗ để nhét niềm vui sao Ong?
Trả lờiXóaChị yêu quý!
XóaHôm thứ bảy rồi mưa lắm, mẹ em rủ( tao già rồi tụi bay có nghe không? Rủ mà như bắt ép ấy) cả nhà đến nhà tưởng niệm ông Tố Hữa- eo...viết lưu niệm rồi trò chuyện mấy tiếng với người trông coi ở đấy, em ra ngoài chơi điện tử chờ. May mà mẹ em bảo đi chứ cả đời không biết cái nơi tưởng niệm có khuân viên đẹp ngồi chơi điện tử rất thích, keke....
Chị ơi ông ấy viết: Giấc mơ con đè nát cuộc đời con- em vui niềm vui bé xíu ấy mà, hành trang giờ nhẹ tênh,lẳng lặng bỏ lại mọi thứ vác cái thân không,nhàn thật nhàn và vui kiểu vui lát nào biết lát ấy, hì.....
Trên đường về ui Giời ơi mẹ em và mấy đứa cháu đọc và bình thơ Tố hữu em góp: Mỗi bài khóc Bác là hay- sao ấy chị nhỉ! Em dân Bắc mà sao sở thích của em cứ lạc đi đâu ấy, ví như Nha Trang cũng có hoa sữa thứ em ghét nhưng lại yêu bàng xanh mướt ......ui ui ôi ôi, em nhớ mọi người, người Nha Trang thật riêng,cốt cách thật riêng- hì hì có lẽ em yêu chị nên trong em Nha trang lung linh chị nhỉ( khỉ gió em Ong của chị )
Nay vui mai chử biết, kệ nó chị nhể!
Chị ơi cái trại dưỡng lão- đi là đến, hì hì gõ cửa cửa chẳng nhẽ đóng mãi, đóng mãi thì mình cùng phá toang cửa mà vào chứ nhỉ? Ui em cao hứng quá mất rùi. Nhớ chị nhưng không a nhô đâu,đang tập nói chậm mừ.
Tuy Hoà - đã có khoảng thật vui với biển
XóaMón ăn hiền bên cạnh những mến .....mên.
Hay chị ơi mình tung tăng nhát nữa
Cuộc nhậu nào đâu cũng để say???
Ke ke - đi thăm ông Tó hữu về khéo em giờ nụ cười trông rất ngẩn.
Hihi...
XóaNếu Ong đã cât công "Nam tiến" thì chị đây sẽ hân hoan tháp tùng!
Câu thơ "Giấc mơ con đè nát cuộc đời con" là của Chế Lan Viên trong bài "Người đi tìm hình của nước", chứ không phải của Tố Hữu đâu Ong. Tố Hữu không có những câu triết lý như vậy.
XóaThế ư ? Nhớ lẫn lung tung ....he he, nhưng câu đấy chị ko hiểu theo cách của mọi người đâu nhé!
XóaVới cái kiểu : được lát nào hay lát ấy là chị nghịch chữ thôi. Chắc cô Năm hiểu chị.
Lối viết " tưng tửng" của Ong hóm hỉnh thật
Trả lờiXóaĐúng là con nguòi hạnh phúc mà
Đố chị gà công nghiệp nó gáy sao?
XóaGà CN nó có gáy không nhỉ? Chịu
XóaSang thăm chị, chúc chị mãi an vui nhé.
Trả lờiXóaVâng, sẽ an vui nhiều nhiều, cám ơn....Ngài ạ,hì.
XóaPhởn phơ nhẩy!!!
Trả lờiXóaDạ - loanh quanh mà chưa mỏi mệt Cụ đừng có cười nhà Ong nhé!
XóaOng đi ở chùa rồi à! Người ta cảm thấy hạnh phúc khi được làm những việc mình thích, Mà việc ấy thành công nữa thì càng hạnh phúc !
Trả lờiXóaChúc mừng Ong nha!
Sỏi đoán mò giỏi thía,iem về vườn thui mừ.Đờn bà cứ gom hạnh phúc lẻ tẻ làm vui, cánh đờn ông Ong biết nhìn tụi iem 1/4 con ngươi í mà.
XóaHết chỗ để nhét niềm vui. Thế nếu được rủ đi ăn kem thì để niềm vui ở đâu hả Ong?
Trả lờiXóaNhất định phải đi cho lịch sự LC nha, ít cũng vài lượt nhé,nàng ấy tốt bụng nhiệt tình mình không hẳn đáp lễ nhưng nên thế anh nhỉ!
XóaMùa Thu Buồn chúc Ong Nâu luôn bình an nha.
Trả lờiXóaHì tớ họ An mà, cô yên tâm tớ hông biết buồn đâu.
XóaVậy là thế cuối chiều sương đời bước
Trả lờiXóaVẫn tìm vui bên nhân thế ồn ào ......
...
An lành -vui vẻ tuần mới nhá -
Ồn ào cũng vui, thanh vắng cũng vui, tớ nhe răng suốt đấy ạ.
XóaChị ơi! Bao giờ bắt em cún về thì chị show ảnh nhé! Nhiều niềm vui thế này em Ếch ghen tị đây:)
Trả lờiXóaNày .....người ta nghĩ là xong mọi việc nghỉ ngơi đấy. Cô đừng gợi hứng thú và ước mong có trong tay kho vải....quý muốn cát gì thì cắt may gì thì may nhớ.....
XóaChị không biết cách show mới sia gì đâu,chỉ kể thui nha.
Hì hì, tưởng tượng cũng có cái hay của nó chứ chị nhể:)
XóaEm thì khoái tất cả các em cún!
Em ơi, đem cún về ròii, xinh lắm , màu nâu bốn chân đi tất trắng nhé - yêu lắm, tất đi ẩu cái cao cái thấp - ngộ lắm , tên em trai ấy là Chun đấy ,đôi mắt đen trong hiền ơi là hiền. Vẽ đi nha.
XóaNữa : Thầy khuyên không nên nuôi , chị để ở nhà cho con gái, nó cưng cún từ lúc nhỏ, lúc còn ở nhà lúc nào nhà chị cũng nhièu cún mà.
XóaKe ke cái máy khâu bé xíu quảng cáo tiện dụng nhưng không phải thế, mai này chị cũng sắm một cái thật hiện đại, vắt sổ, may, thêu được ( có cái nào thế k?) sẽ thoả chí với vả và màu......
Quái, mấy lần em vào toàn thấy đóng cửa chị Ong ạ!
Em cún nhà chị đi tất xinh lắm hả, em thích mê ! Chun chắc là tại cái mũi ngắn hả chị?
Em có lần tha cả chó lạc về nhà, vì tuyết lạnh run mà trông nó lạnh run tội lắm, hai tuần sau gặp chủ của nó( người Việt) anh í xin lại còn em thì khóc như mưa :(
Cái loại máy khâu chij nói á, có đấy, máy gia đình khoảng 20 triệu VND chị ạ:)
Nhiều việc để làm, nhiều dự định để đam mê,chả trách vưỡn thấy hạnh phúc là phải rồi Ong Nâu ơi!
Trả lờiXóaHết dự định, bớt đam mê thì mới hòng nhẹ chứ chị. Mà nhẹ khắc vui- em chưa già nhưng lản thẩn lém roài ạ.
XóaChị bao giờ cũng " ngất ngưởng".
Trả lờiXóaO K - ngoài Miêu yêu, Cụ kính thì nàng là người hiểu hiểu chị nàng phết đấy.
XóaNàng : đây này - người ta bận trình bày roài nè.
XóaOng ơi ong,mỗi sáng em CT ít nhất ăn sống :P một thìa mật ong, mỗi năm chén ít nhất 2 chai mật ong.
Trả lờiXóaSao những cái ẻn của ong sao chả bao giờ em thấy dễ nếm nhỉ? :-(
Nhìn người xung quanh uống mà thấy thèm :((
Thế này nha xinh: vào một dịp đặc biệt ( việc vui của Miêu nhà mình chảg hạn - hy vọng càng sớm càng tốt - hì) chị sẽ giải thích cái bức tranh Sen tàn nha- nó lằng ngằng mà đã lắm nàng à.
XóaVậy ra ong và chị Như bỏ cái kịch liệt không được không thể được với Miêu rồi hả? Chúc mừng nàng Miêu và chị Ong nha!
XóaN yêu quý! Người của chúng mình là châu là báu, gật đầu cười nước mắt vẫn hoen, lo lắm vì chỉ mong người nhà mình được cưng được chiều được hạnh phúc nhiều ...kia.
XóaSự tích Đom Đóm
Trả lờiXóaNgày xưa xưa lắm, mặt đất ngày có mặt trời, đêm có trăng và các vì sao soi sáng. Thủa ấy đường xá còn chưa mở như bây giờ và con người thưa thớt sống tản mạn khắp nơi. Lúc ấy cũng chỉ có cây trái gần chỉ là cây hoang dại nên quả cũng ít, đến lúa cũng vậy. Người ta lại chưa có nhiều công cụ như bây giờ nên viẹc mưu sinh chiếm hầu hết thời gian trong ngày. Con người cũng như con chim sâu từ khi trời còn tờ mờ nghe con gà gáy là thức dậy đi kiếm cái ăn, chưa nói đến các việc khác mà muôn loài không làm như chăm sóc cha mẹ già, lo mái nhà che mua nắng, lột và phơi da thú để giữ ấm cơ thể vì con người vốn là trần trụi. Thế nên đường xá qua rừng thường về đêm là dễ bị lạc, còn ngủ lại vên đường cái thủa xa xưa lại rất nguy hiểm, không ít người bỏ mạng trên đường.
Việc qua lại giao thương đường xa mà phương tiện chính là đôi chân trần. cây cố rậm rạp, đường thì gai góc. Dù có ai thạo đường nhưng về đêm đành thua vì một cơn gió nhẹ cũng khiến 1 cành cây to mục gảy chắn ngang đường, đoạn đường mươi ngày trước tương đối phẳng có thể vừa bị con heo rừng đào xới lên tìm củ, một trận mưa có thể làm nhũng nhão trơn trợt đường đi và nhiều điều bất thường có thể xảy ra.
Về đêm trăng có sáng vẫn bị những tàng cây che khuất và tất cả chỉ là ánh sáng nhờ nhờ chưa nói lúc bị mây che.
Nhiều người gặp nạn nên ai mà lỡ đường không về kịp làng thì chỉ có cách duy nhất là cầu nguyện.
Trong làng có một cô bé Đom Đóm rất xinh xắn, cô là hiện thân của thiên thần. Cô chạy nhảy vui đùa và người ta thấy cô bé ở khắp chốn. Người lớn dù mệt nhọc hay bực dọc chỉ cần thấy cô bé là tự thấy lòng an vui. Có ai không yêu trẻ con nhất là chúng xinh đẹp và luôn vui cười.
Nhưng rồi cha mẹ cô bé trong một đêm không về kịp làng, người ta cũng chẳng tìm thấy họ đâu, chỉ có những đồ vật thường dùng bị khỉ moi móc ném vãi khắp nơi. Cũng từ đó, người dân làng nuôi cô bé nhưng Đom Đóm chẳng bao giờ cười nữa. Cô bé nhớ cha mẹ và người làng nhìn bé chỉ biết xót xa.
Thế rồi vào một ngày, cô bé quyết định làm những chiếc đèn bằng than hồng, cô bé lấy võ ốc to kết lại để đựng than cháy và che cho nó không bị mưa làm tắt. Cô bé cặm cụi làm và mỗi ngày đều treo trên tòng teng trên những cành cây, cô lớn dần và vẫn làm việc đó.
Người làng thấy nhờ cô bé mà trong đêm người ta nhờ ánh đèn nhấp nháy vì đèn của cô cứ quay tít theo gió thổi quanh sợi dây nhưng giúp họ tránh được lạc đường.Họ không bảo cô làm việc khác như họ, họ vẫn để cô làm và rồi nhiều đứa trẻ cũng kết đèn, người lớn tham gia đem đi treo và họ chỉ việc đem than bỏ vào đèn.
Con đường không có nhưng ánh sáng dẫn đường đã có, người dân nhiều làng bắt chước làm theo và đã tránh được những điều đáng tiếc cho khách lỡ đường. Người ta không phải ngủ lại trong rừng hay trên đường đi nữa.
Đến một ngày, cô bé Đom Đóm quyết định đi tìm cha mẹ. Làm sao cô thể sống an vui khi cha mẹ cô không mở rộng vòng tay che chỡ. Cô muốn được như mọi ngày cha mẹ ôm cô vào lòng và cô thấy ấp áp an toàn.
Từ đó! Chẳng ai còn gặp cô bé Đom Đóm đâu nữa. Và rồi môt ngày, người ta kinh ngạc làm sao có những con vậy bé nhỏ bay trong đêm và lập lòe sáng. Người ta hiểu cô bé Đom Đóm đã hóa thân làm người soi sáng cho muôn loài trong đêm với ánh sáng nhỏ nhoi nhưng là tất cả tấm lòng của cô bé, hẵn giờ này cô vẫn bay đi tìm cha mẹ và dù bé nhỏ cô vẫn cố soi sáng cho đời. Người ta gọi loài côn trùng bé nhỏ đó là Đom Đóm.
TT có món quà này kính tặng Ong.
Có một lần xem phim xong, bạn Ong thích thú viết mấy dòng ( thì vưỡn luôn không đầu chả đuôi), có người bạn khả kính còn bẩu: Ong chỉ giỏi xem phim ế ấy ạ. Là vầy: Khi một người hứng đạn thay khi gục xuống đã nở nụ cười mỹ mãn từ giã cõi đời- nụ cười đẹp lắm( keke ...diễn viên đẹp trai mừ). Chết một cách hài lòng,tự nguyện sao mà đẹp, bên nhà Miêu có lần ta đã bàn chuyện này rồi bác TT nhỉ! Vui ạ.
XóaCám ơn Bác. Câu chuyện này...... e cho Ong - nhận thì hơi quá sức ạ, ta hãy coi là câu chuyện cổ tích chung vậy thôi nha Bác.
E...Hèm!
XóaSỏi cũng hết chỗ để nhét niềm buồn! Sang đây xem còn chỗ không nhét nhờ vậy! (NÈ NƯỠI)
Sáng nay em cũng đang chùng xuống vì trốn không dám đọc tin buồn bên nhà một bạn, đợi nỗi đau bớt bớt rồi ghé, vậy mà lướt qua cái, chạm nhẹ cái lã chã giọt sầu rồi đây.
XóaHay là chả giữ giới nữa tớ vù đi NB cho rượu và nhờ ai đấy lau mắt nhể?????
Kiếp sau khéo đầu thai làm cái cây cho lành, cây chắc không biết sụt sịt Lão hỉ!
Nếu có kiếp sau thật thì Tớ nghĩ,Tớ Rủ thêm Như Thị, cả Ong nữa ba người làm ba cục cứt có khi trôi sông bọn cá tranh nhau chẳng hóa ra lại đắt đỏ. Chứ làm sinh vật dù là gì cũng khổ . mà khổ thì sợ lắm rồi!
XóaKính quý mất vệ sinh quá ạ.
XóaNè -bật mí cho tui ít kinh nghiệm ...sao cả đời vẫn thấy hạnh phúc đê -
Trả lờiXóaThì mong ước bé bé cho dễ đạt, đừng muốn to to thui ạ.
XóaMùa hè chỗ em ở thả nhiều diều lắm chị Ong ạ. có lẽ vì trống rỗng vì nhẹ tênh và vì để gió muốn đưa tới đâu thì đến nên nó cứ thong dong cứ lượn lơ và cứ du dương được trên cao như vậy.
Trả lờiXóaNè cưng, dây diều không đủ chắc gió trên cao thì vù vù , no quá lại vi vu luôn thế là xoo...n..g.
XóaUt thăm Ong!
Trả lờiXóaChị muốn có phép màu để bay đến đúng bữa cơm...ăn cháo với Út, trêu cho cả nhà vui, để thấy ba Út cười......
XóaNửa tỉnh nửa say Ong bay vào Cốc...
Trả lờiXóaCai roài , tươi tỉnh vi vu bay đấy Bạn ơi!
XóaĐi đi, nhiều vào nhớ đem đất các nơi về cho cái cốc thêm xanh ạ.
HI, mình cứ nhâm Ong Rưng với Ong Nâu là một. chị thật xin lỗi em...
Trả lờiXóasanh nhà chơi đi nha. saolại ko vào được là thế nào.
Chúc em an lành . Chị vẫn nhớ lời mời đến nhà hàng đấy . hihi...
Vâng vẫn là em mà chị, vẫn không thích thơ nhưng đặc biệt yêu thơ hay, vẫn nhớ chị không ra ngoài muộn, nhớ cái ông lão chị nhìn thấy lạnh co ro - em trong tương lai đấy.
XóaĐầu tháng 9 em lên Sóc sơn theo khoá thiền 10 ngày, em chọn được đường đi rồi - rất vui ạ.
Hành trang có những bài thuốc thông dụng,đơn giản của chị nữa đấy.
Sang thăm chị, chúc chị thành công
Trả lờiXóaThành công? Ong có làm gì để thành công đâu bác ơi.
Xóa"Kinh ke" phai chang lieu thuoc hay
Trả lờiXóaOng sao bay mai hinh nhu "say"
Khi nao lai "off" Ong "lau" nhi
De co the cuoi va cung "say"
Ong " lẩu" á? Ong ko thích ăn lẩu - nóng và nước dùng đáng sợ lém ạ.
XóaNếu trốn khỏi cốc đuọc sẽ đi kiếm ít nguyên liệu pha trà, đợi khi ai cũng rảnh thì off tại cốc luôn, nhưng ly trà này nên tính tiền công - không biết có ai chịu trả không đây.
Cái ví của Ong nhỏ quá nên hết chổ để nhét niềm vui. may túi ba gang bạn nhé, chiều chúa nhật an lành .
Trả lờiXóaEm vắng nhà có một tuần chị đã gởi thư nặc danh rồi. Còn chị thì chỉ qua dòm nhà em thôi hổng thèm com chi hết. Khóc đây.
Trả lờiXóaChị Ong Nâu sao? Gặp lại bạn cũ rồi. Hồi ở yahoo blog em rất hay vào nhà chị và đọc những bài chị viết. Giờ gặp lại chị ở đây, em vui quá. Có lẽ chị sẽ không nhớ em đâu. :)
Trả lờiXóaChúc chị có 1 buổi chiều vui vẻ nhé. :)
♥
Chị ơi, đâu rồi, vui quá quên hết mọi người hé. chúc chị an vui mãi.
Trả lờiXóaNhững nỗi buồn và niềm vui thật thờ ơ.
Trả lờiXóaAi đọc được Ong rõ hơn bạn nhỉ!
XóaThăm chị nè.
Trả lờiXóa