Lữ khách đong nước mắt- Lặng câm cả tiếng lòng- Trần gian,ờ bụi bặm- thầm thì: không có ta.
Bấy giờ nỗi buồn nó mới chịu hiện ra,rõ chân dung của nó, cũng đẹp và mê hoặc,nó khiến cỗ lòng phải thổn thức vài nhời.
6-7 năm rồi trong lúc bế tắc,em làm cho trang blog này lấy cho cái tên ong rừng- hoá hay.
Mới hôm này,bị mắng vốn chút,tội nghịch cũng chả nặng nhưng thấy buồn thậm tệ,gửi mấy dòng đau đáu cho bạn chỉ đổi một chữ ở câu cuối. Thầm thì: có Ta không.
Ở đây để dấu chấm chứ không để dấu hỏi,cũng chả dụng tâm gì,tuỳ hiểu.
Giờ cứ sáng sớm không vài nhời thì thấy thiếu,thực ra muốn sửa vầy: cười thầm: không có ta.
Thầy giảng hoài,cho nhiều thời gian lắm, hiểu được cái vô thường roài mà còn buồn thì kém,quá chữ thầy trả thầy,trò xấu hổ lắm,thưa Thầy.
"Có ta không" hay hơn chị ạ! Khoan nói về chuyện gieo vần thì "Có ta không" như một câu lửng lơ ném vào không trung. Nó hợp với chị hơn là khẳng định.
Trả lờiXóaAyza- hợp với chị - trúng phóc.
XóaDuyên trần còn nặng lắm, nhà Ong ạ!
Trả lờiXóaCòn nặng vừa thoai ạ, nhà Cụ ơi!
XóaHì Hì !
Trả lờiXóaLàng Ong đi học ! Ngỡ học gì chứ học xửa trữa văn trương thì khó nắm!
Hì hì!
Thời gian thì ngắn lại rồi - lời thì rối rắm người thời hớ hênh- học xong khôn ít dại hơn- rõ khó vậy mới nên câu chuyện này.
XóaChít Sỏi huynh roài, Ut bít ngay.
XóaÚt tinh ,biết ngay- hì biết hết nha: chị với đại ca Sỏi quý nhau nhưng chả ai hiểu ai chứ gì( chả thằng nào nhường thằng nào). Có lần chị và bạn thân đi bia bọt nổi hứng a lô rồi cho nhau xem cảnh bù khú nhằm dụ đại ca lên chơi,anh bạn chị cũng đọc và khoái trang của Đại ca Sỏi- cũng dân giáo dục văn chương một bồ mà khen nức nở cái sự tận tâm của nhà Sỏi với thiên hạ,nhất là biết nhà Bác Sỏi còn thích cây cối thì mê liền.hì....
XóaChấm mà hổng hết nên ong cứ bay dài dài ?
Trả lờiXóaChấm mà không hết- hay thật đấy.
XóaCó lẽ em sẽ lục xem một đời con ong được bao lâu.
Em cứ lại lộp bộp bay dài- đó hoá ra lại là hạnh phúc.
Đã là ong nâu
Trả lờiXóaChắc là chăm chỉ
Những khi dừng nghỉ
Chỉ chấm...nhẹ thôi
:-)
Nhẹ đủ đôi năm- dài dăm Tết nữa- có khi là đủ- về hưu là vừa.
XóaĐồng chí ơi! Cố tình làm biếng xem sao đó. Nhóm các anh các chị vẫn vui nhiều đúng không a, kính phục các bác.
Hôm nào rảnh,mời Ong giao lưu nhé :-)
XóaOng có bận bao giờ đâu,chỉ là cơm nắng,chẳng muốn ra ngoài thôi ạ.
Xóacàng học càng thấy trí óc mình hạn hẹp như hạt cát giữa biển khơi Chị Ong Nâu à.hì.
Trả lờiXóaĐúng rồi, CÀNG HỌC CÀNG BIẾT MÌNH RẤT NHIỀU NGU- nói thật lòng đấy em.
Xóa