Ra vườn hoa em chơi- em nhớ lời cô dặn không hái- Em chỉ nhặt nó khi nó rơi ra thôi ( mới rơi nên rất chi là tươi ).
Sung sướng lắm vì đời mình lắm lúc chả hái , chả cầu mà ngẫu nhiên có khối thứ tươi rói được hưởng , đã có lúc mất như được , đã có lúc thấy mình luôn được.
Lại lắm lúc thấy mình hơi không tốt " đểu chút ít ", có lần chót ăn gian với cuộc sống nữa đấy. Ốm đau cả tuần , dạy được sung sướng , thêm niềm vui vì con trẻ thật thà.
Thứ Hai, 29 tháng 8, 2011
Gà mái mẹ
Lúc nhỏ ở ngoại thành , sống trong khu tập thể , lối đi bằng đất là sân chơi là sân phơi là giấy vẽ - nó vẽ con gà mái trông rất sống , như là con gà mắn lắm ,sai trứng lắm ấy. Hàng ngày nó tô đi tô lại thành nét rất sâu . Một trưa đi học về con gà đã bị xóa nham nhở - mấy đứa trẻ hàng xóm chỉ cho nó đứa đã nghịch bức tranh của nó và một trận ẩu đả xảy ra , anh trai thằng bé bị nó đánh xót em nhảy vào can thiệp - kết quả là cả hai anh em bị đánh tơi bời chạy quanh mấy cái ruột chăn bông phơi ngay lối đi . 35 năm trôi qua , nó vẫn như nhìn thấy cô bé với cơn nóng giận điên cuồng .
Rồi : Từ đó trở đi nó vẫn hay vẽ và vẫn thích vẽ con gà nhưng chẳng bao giờ ưng.
: Nó chỉ bị ăn bưởi không ngon vào Trung thu một lần mà mấy năm sau vẫn còn sợ bưởi.
: Chỉ thấy thịt dê sống một lần thôi mà giờ thấy nói đến dê nó muốn ói.
:Ăn một bát cháo ngao không đảm bảo nó vĩnh viễn nói không với ngao.
Giờ thi: Bao lần bị mất lòng tin mà nó vẫn vẹn nguyên tính tin người
: Bao lần mất của nhà nó vẫn hay không khóa
: Giờ nó thích nặn - vẫn chỉ là nặn gà - gà con và gà mẹ - nặn chẳng đẹp tẹo nào.
Rồi : Từ đó trở đi nó vẫn hay vẽ và vẫn thích vẽ con gà nhưng chẳng bao giờ ưng.
: Nó chỉ bị ăn bưởi không ngon vào Trung thu một lần mà mấy năm sau vẫn còn sợ bưởi.
: Chỉ thấy thịt dê sống một lần thôi mà giờ thấy nói đến dê nó muốn ói.
:Ăn một bát cháo ngao không đảm bảo nó vĩnh viễn nói không với ngao.
Giờ thi: Bao lần bị mất lòng tin mà nó vẫn vẹn nguyên tính tin người
: Bao lần mất của nhà nó vẫn hay không khóa
: Giờ nó thích nặn - vẫn chỉ là nặn gà - gà con và gà mẹ - nặn chẳng đẹp tẹo nào.
Thứ Năm, 18 tháng 8, 2011
Người gửi:Mẹ con cháu Quỳnh.
Con đợi trưa cháu đi học về sẽ cùng nó sang tạm biệt ông. Đứa trẻ lúc nhỏ ông hay bảo ; Cha bố nó bố mẹ thì xấu mà cháu gái ông xinh như ngọc như ngà - Lời chửi yêu y như bà nội chửi lúc mình sơ tán về quê hay trèo roi giữa trưa nắng hè mà bà cứ phải đi tìm gọi về , như bác Hoàn chửi lúc bắt mình ăn cơm khi biết mình bỏ học thêm đi xem phim, như bố ..cha bố chị.....
Ao ước được về nội thành rồi bây giờ thấy sợ Hà nội đông , Hà nội đông, chật nên dân Ngũ xã đành trồng rau vào thùng , lúc đã chuyển nhà rồi đi qua phía sau nhà ông thấy cây lạ hỏi thì được biết là cây mướp Nhật , chỉ có ít quả thôi- ông ấy quý lắm đấy - hàng xóm nói thế . Sáng hôm sau thấy cô giáo Phương Anh con dâu lớn của ông đem vào cho mấy quả , đến giờ em đi làm nên chỉ kịp : Ông bảo đem cho chị.Mình là dân lang thang sung sướng vì mỗi lần chuyển nhà thể nào cũng có một ông hay bà cụ âu yếm chỉnh đốn, chỉ bảo rồi chăm bẵm.
Mỗi sáng ông rất đúng giờ đi tập thể dục quanh hồ , trông khỏe và trẻ hơn tuổi rất nhiều ,qua nhà mình chào : Ông - ừ ,con lần nào cũng chỉ có thế . Bẵng đi một thời gian không gặp ông đi tập , thỉnh thoảng vẫn thấy bà đi chợ qua cũng không thấy bà nói gì , mấy ngày gần đây mới có tin ông bị ung thư .
Ông đi rồi, ngôi nhà trong hòn đảo này , nơi có giàn cây mỗi mùa mỗi quả tốt tươi , có cây hoa gì ông sưu tầm về trồng có màu xanh tím đẹp tuyệt vời mà vẫn chẳng biết tên sẽ vắng ông , sẽ vắng đi chút ân tình mà nhũng người yếm thế như con ao ước. Vẫn thấy ông mỗi sáng quần áo tinh tươm, lưng thật thẳng , bước chân thật đều quanh làng mình .
Con sẽ trồng vài cây , làm thêm giàn để thêm bóng mát.
Ao ước được về nội thành rồi bây giờ thấy sợ Hà nội đông , Hà nội đông, chật nên dân Ngũ xã đành trồng rau vào thùng , lúc đã chuyển nhà rồi đi qua phía sau nhà ông thấy cây lạ hỏi thì được biết là cây mướp Nhật , chỉ có ít quả thôi- ông ấy quý lắm đấy - hàng xóm nói thế . Sáng hôm sau thấy cô giáo Phương Anh con dâu lớn của ông đem vào cho mấy quả , đến giờ em đi làm nên chỉ kịp : Ông bảo đem cho chị.Mình là dân lang thang sung sướng vì mỗi lần chuyển nhà thể nào cũng có một ông hay bà cụ âu yếm chỉnh đốn, chỉ bảo rồi chăm bẵm.
Mỗi sáng ông rất đúng giờ đi tập thể dục quanh hồ , trông khỏe và trẻ hơn tuổi rất nhiều ,qua nhà mình chào : Ông - ừ ,con lần nào cũng chỉ có thế . Bẵng đi một thời gian không gặp ông đi tập , thỉnh thoảng vẫn thấy bà đi chợ qua cũng không thấy bà nói gì , mấy ngày gần đây mới có tin ông bị ung thư .
Ông đi rồi, ngôi nhà trong hòn đảo này , nơi có giàn cây mỗi mùa mỗi quả tốt tươi , có cây hoa gì ông sưu tầm về trồng có màu xanh tím đẹp tuyệt vời mà vẫn chẳng biết tên sẽ vắng ông , sẽ vắng đi chút ân tình mà nhũng người yếm thế như con ao ước. Vẫn thấy ông mỗi sáng quần áo tinh tươm, lưng thật thẳng , bước chân thật đều quanh làng mình .
Con sẽ trồng vài cây , làm thêm giàn để thêm bóng mát.
Hôm nay
Hôm nay trong làng ở hai đầu phố có hai đám tang . Ông cụ hàng xóm thọ 80 và đón nhận hài cốt liệt sĩ về ( toàn hoa trắng ).
Trời mưa nhỏ cây cối hơn hớn.
Mình sũng nước vì nhớ bố.
Trời mưa nhỏ cây cối hơn hớn.
Mình sũng nước vì nhớ bố.
Thứ Hai, 15 tháng 8, 2011
Sáng _Mỗi sáng
Cứ được thế này : Mỗi sớm tôi nghe tiếng kèn tha thiết cùng bày ong - Mỗi sớm tôi ao ước cùng bạn hiền ly nước, chén trà - Cùng một lũ cây , hoa mọc lung tung -Uống thật ngon không khí mát lành.Sao tôi lại dễ thấy mình hạnh phúc thế khi còn phải bươn trải lo lắng nhiều .
Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011
CHUYỂN NHÀ
Hết tháng bảy âm lịch lại chuyển nhà.
Trước mình có người bạn ở phố Phạm hồng Thái, đến 42 tuổi đi lấy chồng mới chuyển chỗ ở lần đầu . Con gái Hà nội nhẹ nhàng và dịu dàng , mình ngưỡng mộ lắm .Nhớ nhau thì chị về thăm mình vì nhà chồng chị ở tận Trương Định - đằng ấy xa mà đường phố đông mình không khỏe nên hay bị choáng.
Trước năm 18 tuổi về quê nội sơ tán một năm, bố mẹ và lũ trẻ lít nhít chuyển nhà từ góc này sang góc kia khu tập thể ba lần, rồi để các con được học hành và mở rộng kiến thức bố mình đã cho mình lên nội thành trước sau đó chuyển cả nhà về cùng một chỗ .
Lấy chồng được 25 năm mình chuyển nhà 8 lần , con gái 17 tuổi lẽo đẽo theo mẹ 7 lần rồi. Ong rừng thuê được 10 năm, giờ thì hết hợp đồng - hai mẹ con lại chuẩn bị đem nhau đi tiếp.
Sáng nay qua nhà em Vân ly ( em này mình hay vào chơi nhưng không để lại lời bao giờ, khá lâu rồi không thấy em viết - mình vẫn thích đọc của em) mình như được tiếp thêm sức , tự biết mình nhiều vất vả khó khăn hơn mọi người nhưng cũng rất hạnh phúc vì được trải nghiệm nhiều và biết vui, buồn đến tận cùng.
Sẽ có một số việc mới nho nhỏ , vẫn mong được chia sẻ và đón bạn bè ở An trà . Muốn được kể rằng sức khỏe của Ong đã khá hơn và ước rằng những lời mời với các bạn khắp nơi xa , gần sẽ chóng thành hiện thực .
Trước mình có người bạn ở phố Phạm hồng Thái, đến 42 tuổi đi lấy chồng mới chuyển chỗ ở lần đầu . Con gái Hà nội nhẹ nhàng và dịu dàng , mình ngưỡng mộ lắm .Nhớ nhau thì chị về thăm mình vì nhà chồng chị ở tận Trương Định - đằng ấy xa mà đường phố đông mình không khỏe nên hay bị choáng.
Trước năm 18 tuổi về quê nội sơ tán một năm, bố mẹ và lũ trẻ lít nhít chuyển nhà từ góc này sang góc kia khu tập thể ba lần, rồi để các con được học hành và mở rộng kiến thức bố mình đã cho mình lên nội thành trước sau đó chuyển cả nhà về cùng một chỗ .
Lấy chồng được 25 năm mình chuyển nhà 8 lần , con gái 17 tuổi lẽo đẽo theo mẹ 7 lần rồi. Ong rừng thuê được 10 năm, giờ thì hết hợp đồng - hai mẹ con lại chuẩn bị đem nhau đi tiếp.
Sáng nay qua nhà em Vân ly ( em này mình hay vào chơi nhưng không để lại lời bao giờ, khá lâu rồi không thấy em viết - mình vẫn thích đọc của em) mình như được tiếp thêm sức , tự biết mình nhiều vất vả khó khăn hơn mọi người nhưng cũng rất hạnh phúc vì được trải nghiệm nhiều và biết vui, buồn đến tận cùng.
Sẽ có một số việc mới nho nhỏ , vẫn mong được chia sẻ và đón bạn bè ở An trà . Muốn được kể rằng sức khỏe của Ong đã khá hơn và ước rằng những lời mời với các bạn khắp nơi xa , gần sẽ chóng thành hiện thực .
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)