Hôm nay mẹ Ngài ( MN) tự nhiên nhận ra bà cũng xứng đáng với chút tình cảm mà cha Ngài ( CN ) ban cho , tự nhiên bà trầm lặng hơn bớt nhí nhố như mọi ngày . Có thể do CN nói TA là to nhất ( mặc dù CN có là Thiên tử đi nữa ) . MN hay ngắm CN bằng cả sự tôn kính nên đôi khi cũng có khoảng cách , nhưng cũng có lúc bà coi ông như bằng vai phải lứa đùa nghịch như không có tuổi , đôi lúc bà còn làm ông tin có thể đi ngược thời gian một chút được .
Không phụ công CN mất khá nhiều thời gian mỗi ngày ( thời gian là vàng sao mà hai ông bà tự nhiên lại hợp nhau cùng giàu thế không biết ) MN đã thay đổi và tiến bộ một cách nhang chóng ( ....đoạn này miêu tả và tự hào sau )
CN lớn hơn MN chút thôi ,cùng một thế hệ nhưng ông đàng hoàng vững chãi bao nhiêu thì nàng của ông lại mong manh , không cùng bấy nhiêu . Ai cũng biết MN không khỏe - dễ trên đời là bà và khó trên đời cũng vẫn bà , chẳng ai chiều và chịu đựng nổi bà , bà đã tự chuẩn bị cho mình cuộc sống cô độc nơi hẻo lánh .CN đem MN lại hòa nhập với cuộc sống cộng đồng với tất cả tâm huyết nhưng nghe chừng chưa ổn , không khéo ông còn lại phải đồng tình với bà vài thứ kiểu không bình thường của bà mất , dù ông tư chất ngời ngời đủ tự tin để lãnh đạo cả đống người thì bà vẫn nhơn nhơn mà coi như mình được phép...
Bắt tắt thì tắt , bắt cất thì cất , vậy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét