Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011

Lại muốn , lại tham ...

 Vào Đà lạt , ngắm được cái quán đang muốn sang nhượng , đẹp và hợp như sinh ra chỗ đó giành cho mình .  Chủ thuê cũ là dân điêu khắc em dồn tâm , dồn trí , dồn cả tình yêu cho cái quán Hồn gỗ đó , 3 năm rồi , giờ có con nhỏ lại bận túi bụi vì lô tượng lớn nên tìm người để sang lại.Kể với bé Xuanly đi Đà lạt chơi em nói em cũng thích nơi ấy , thế là lại ước làm được chỗ ấy , vài năm nữa em về có chỗ đón em ,có chỗ để các bạn hiền tụ tập , chắc sẽ tuyệt hơn ở Ong rừng , hơn cả An Trà , mà mải chơi quên cả chăm sóc An Trà - nơi mình cũng mất nhiều công sức để vun vén . có khi hôm nay hết tháng rồi ,mai phải ổn định lại thôi. Hồng Nhật em ấy bảo bận thì đúng , chứ mình thì bận gì đâu mà chểnh mảng quá thế này . Chăm lên nghĩa là muốn có nhiều tiền hơn - lại luẩn quẩn , cái đời này - muốn thoát ra , sao mà khó .
  Rút kinh nghiệm hôm xem Giọt sương thu , vé đắt xem cũng bõ nhưng cũng cạn tiền , đêm nhạc Lê minh Sơn , hai mẹ con vẫn đi nhưng chọn đêm cuối , nghĩ sẵn từ nhà vé " đỡ"hơn thì xem ,không thì đi chơi . Con gái sung sướng , mẹ thì sung sướng gấp bội vì tự nhiên có một bạn  trai trẻ  đến tận nơi - đưa tặng đôi vé ( 1.400 ngàn í ) , còn bạn gái của chàng trai xinh ghê thì chỉ cười khi hai mẹ con cảm ơn, tiệc nhạc chỉ tạm được , mẹ mê trống thấy khoái ,con chỉ bảo là được nhưng thú vị vì may mắn  và coi đó là là một điều HAY ghê lắm . Cũng gọi là duyên với LMS vì lâu lắm không đi xem , đi xét mấy . Đêm trước nhạc Phạm Duy đã đành , chương trình ca nhạc đầy đâu có quan tâm . Lúc trước Sơn hay ngồi cafe trong Ngũ xã , cho mình số điện thoại để liên lạc khi mình nhờ bạn ấy phổ nhạc một bài thơ tặng nàng Lan Man yêu quý của mình ( bài thơ có nói về ước mơ... lúc ấy thấy thích thế , bây  giờ thì thấy hơi ngộ - đã có lúc muốn nhờ Thiên ca nữa , thôi chờ con gái một thời gian nữa vậy ).
   Đúng là mình viển vông thật - cam phận vậy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét