Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

Ngày bé bạn có chơi "u " không ?

 Bao nhiêu người chơi cũng được miễn là chia cho hai phe bằng quân số ,cố gắng để sức lực cũng tạm cân đối ...mày sang bên kia ( dù đứa bị bắt sang bên kia chỉ thích ở cùng phe với đứa đang đuổi nó ). Hít một hơi thật dài, chạy thật nhanh qua vạch đập vào một đứa hay nhiều hơn càng tốt ,rồi vượt qua tất cả ( nhiều khi bị túm lại giằng chạy bằng được đứt vài cái cúc áo... )- tất nhiên chỉ bằng một hơi , chả đứa nào ăn gian - và miệng thì  u...u..u..liên tục .
  Chơi trò chơi , chơi thể thao ...ai chả muốn giành phần thắng ( mình chơi bài nhìn người thua thấy thương nên nhiều khi thả để chỉ thắng chút chút , chơi vui thì thôi , chơi lớn thường dồn tâm trí và ngạo nghễ lôi môn xác suất vào thì có mà...)
 Nhìn thầy chơi bóng mới hay tại sao mình nể thầy đến thế ,giao bóng nhẹ nhàng điềm đạm , đánh bóng đầy uy lực nhưng vẫn cái cách chơi điềm tĩnh chả đếm xỉa đến thắng thua , nhiều khi trò chuyện mình láu táu tranh khôn cũng chỉ mỉm cười , sao thấy ghét
 Giờ  chắc ngủ khì mà quên tớ tồn tại mấy tiếng vắng ấy bứt rứt ra sao , tớ chả dám tham , nhưng dám thèm có ấy forever , chắc chả nhớ tớ ,chắc thế ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét