Hà nội quá rộng lớn với cái đứa quá ít ra đường như mình , lại còn như xa lạ khi mình ở góc phố Trúc bạch đến 14 năm mà cách 2 nhà hàng xóm không biết mình là đứa nào , đến khi chuyển nhà vào làng thuê nhà bám trụ để được sớm sớm loăng quăng ra hồ mọi người chỉ gọi : dâu nhà ông đồng , rồi sau ở ngay trong hòn đảo tuyệt vời này bước nửa bước ra hồ thì lại cứ ru rú trong nhà , tha thẩn trên sân thượng quán trà nhỏ với cây và hoa chả thiết gì xung quanh.
Hôm nay theo thầy ra sân bóng , đi sớm - đường thì vắng nhưng dân tình đi bộ rõ đông , ngạc nhiên như ở xa về đất thánh .
Đường vắng chạy xe ào ào ( thầy hay bảo chạy 81 hay 82 km/h?) , dễ chịu thật là dễ chịu , cái tội không chịu đội mũ bảo hiểm ra đường đáng phạt lắm nhưng đội mũ là đau đầu , thầy bảo cứ để trong túi 7 tr thì không phải đội - OK - vừa may nhặt được đúng 7 tr thế là bon bon sung sướng vì không phải đội mũ , mà cái đời này bao chuyện hệ trọng nói không được thế này , không được thế kia mà vẫn cứ làm đấy thôi ( chỗ này cùn quá thế nào em LM cũng la chị Hai hư cho mà xem ).
Ra sân tập từ đầu từ cách cầm vợt - thú vị ngay cả chỉ được làm chân nhặt bóng , hoàng lan thơm nhẹ nhàng , chạy vài vòng mà hít không khí vừa sạch vừa thơm - buổi sáng mỹ mãn .
Mọi người trêu thầy có trò đi theo nên chơi toàn thua làm đồng đội đen lây , không thể thế chứ thầy mình hay lắm , bản lĩnh mà chẳng qua là hôm nay không may tay mấy thôi , về trước đi lễ với các cụ trong làng , vẫn thắc mắc thầy có bớt đen .
Đi thôi - cái tên Ong rừng hợp thật - Bay thôi .
Mà thầy nói : con ong hay lắm - mùa đông cả đàn quây ủ ấm cho ong chúa -
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét