Sáng nay muốn đi vài việc mà tim cứ đau chẳng đỡ thế này, làm gấp CMT dể nhận chức giám đốc của công ty em trai vừa mua lại , chỉ đứng thôi để sổ sách , đi ngân hàng cho em yên tâm, sẽ có một món kha khá khi xong HĐ này, đi cắt tóc , tóc dài quá rồi , nhiều lần muốn cạo trọc cho nhẹ ....
Anh có biết mình đau , có thương thì vẫn phải lo công việc của anh , người Lâm đồng có xót thì cũng chỉ dừng ở chỗ hỏi thăm xem khám xét thế nào- Hay là đi khám nhỉ ? cứ sống nốt trọn vẹn 5 tuần đã , khám có bệnh lại mất vui , mà biết đâu 5 tuần mà mỗi ngày mình làm nó thành một bài ca với những nụ cười yêu , những trận cười sảng khoái thế này tự dưng bệnh lại không cánh mà bay đi , có lẽ do mình ham viết , ngủ hơi ít và các đầu ngón tay gõ nhiều nên ảng hưởng thôi.
Tim ơi mày cứ đau nhẹ thế thôi nhé , tao mới được ở bên anh có mấy ngày - đừng làm mất cơ hội cho tao chút hạnh phúc, anh thấy tao đau sẽ lo lắng - tao không thích thế , anh thấy tao đau sẽ gượng nhẹ - tao càng không thích , anh thấy tao đau nhiều sẽ xa tao để khỏi phải chứng kiến tao đau ( tao chỉ dẫn cho anh thế và nói đó là một cách yêu mà ) thì tội tao lắm , mày vẫn sẽ thấy tao cười nhưng không phải tao cười thật đâu ,ở đâu đó nhỉ có câu : Lòng tôi đi về phía bão dông.....thương tao nhé để tao đi làm đẹp một chút , trưa về anh sẽ bắt gặp tao khác chút chưa chắc đã khá hơn , nhưng khi tao đã biết yêu bản thân hơn chắc chắn sẽ có nhiều điều tốt đẹp hơn , thế nhé !
Sáng nay quên ,không kịp matxa mặt cho anh ,,đem cả nước hoa hồng sang mà không được chạm vào anh tẹo nào , chả huhu đâu ,còn những hai mấy ngày kia mà , cô bé ơi lớn lên đi .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét