Ăn ở cho hay thì sợ gì không nhiều phúc lắm lộc , không nhiều lộc , phúc vừa đủ hưởng phải chăng là đã chạm được vào cửa thiền .
Từ xưa em vẫn thích đồ lưu niệm bằng đồng , ít phiên bản thôi - bán cho những người vừa có tiền lại vừa hiểu biết , lúc anh về là cậu khách chơi với cô bạn hàng xóm đến đặt đồ đồng đấy anh , nó mở quầy lưu niệm trong sen trên hồ Tây ấy ....em đau lưng đi nằm chút đã nhé , tụi nó vừa về xong tranh thủ viết vài chữ cho đỡ nhớ ( xa được đến 2h đồng hồ rồi nhỉ ).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét