Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

BẠN MỚI

Bạn mới đến trường- Hãy còn nhút nhát - Em dạy bạn hát- Rủ bạn cùng chơi- Cô thấy cô cừoi - Cô khen đoàn kết. Chẳng biết mình có nhớ đúng lời bài hát trẻ con ấy không.
Lớp học ít thì ba mươi nhiều thì năm mươi cháu,tụi bé xíu ấy đã biết chọn bạn cho mình,cái hay là chúng vô tư. Chúng vô tư hay vì chúng còn nhỏ chưa thể có kinh nghiệm tối thiểu để chọn bạn nên trực giác được phát huy,chẳng biết nữa.
Mình vẫn giữ nguyên thiện cảm với các nhà văn nữ( miền Bắc- vì phía Nam mình chưa được đọc và kịp ngưỡng mộ ai đó,chắc là không được chỉ lối đưa đường rồi) chì quen và thích một số nường trong Nam thuộc làng blog thôi. Nhớ từ lúc còn trẻ,thích Đàm thị lam Luyến, nhà thơ nữ này không biết viết được những gì,khéo bài duy nhất của bà mình biết vì nó quá nổi và do mình thích nên nhở và vận dụng hết sức tuỳ hứng. EM ĐẦY NGỘ NHẬN NHƯ TÔI- CŨNG YÊU CHÍ CHẾT CÁI NGƯỜI MÌNH YÊU- CŨNG TÌM NHỮNG LỐI PHONG RÊU- ĐỂ RỒI BƯỚC TRẬT BƯỚC TRÈO UỔNG CÔNG, mình cải hai chữ cuối ĐỂ RỒI BỨC TRẬT BƯỚC TRÈO HÒNG VUI- nhà bạn Sỏi có giọng mai mỉa đáng mến thế này: tưởng Ong học gì chứ học sửa chữa văn chương thì....
Mẹ mình bảo: con này bị ma dẫn lối quỷ đưa đường rồi,chắc phải thương mình nhều lắm nên lo lắng mà thốt ra vậy. Thấy mình thay đổi hẳn,thực ra mình vẫn thế nhưng thái độ kiên quyết trước việc nhà hàng của em trai giết mổ gà vịt và các loại thú rừng quá nhiều,nhất là cuối năm đông khách. Bạn bè họ hàng anh em lúc đầu ngạc nhiên khi mình từ chối những cuộc ăn nhậu,tụ tập hàng tuần là thú vui bao năm của mình,sau thì dè bỉu vì mình cương quyết không tham gia dù cuộc ấy quan trọng với dòng họ mà mình là gái nhưng vốn rất tích cực nhiệt tình,rồi lên tiếng dạy dỗ mắng mỏ vì dám bỏ con vào núi mỗi tháng mười mấy ngày,chẳng cả quan tâm đến mẹ già ngoài cứ gặp là khuyên nhủ mẹ ăn chay và ngày rằm hay mùng một bớt cúng bằng thịt gà( thường thì ngày tuần sẽ có từ 5-7 con gà bị làm đồ cúng). Rồi bản thân các anh,các bác họ hàng dùng xe công tiện đường đi đám cưới vứt mình vào thiền viện cho Ni, trêu chọc: yên tâm vì nơi ấy không có Tăng đoàn. Rồi......
Rồi giờ này mình ngồi đây viết đôi dòng vì hôm nay lưng đau khó ngủ( mình hồi này như gà,ngủ sớm và dạy rất sớm)
Vậy - cái gì đến sẽ đến, tin vào luật nhân quả và luân hồi thì chỉ biết cố gắng chăm chỉ học và hành,hành thì chăm được chứ học thì quả là hạn chế,trí tuệ cứ rối,cứ ù ù cạc cạc,phải nỗ lực hơn thôi.
Có anh người chịu nghe mình hân hoan đọc những bài thơ mình thích( ai cũng biết mình không yêu thơ)thế là vui lắm, thế là thấy đủ quá rồi. Tất cả sự chuẩn bị công phu đang được đền đáp,có kiên quyết đi con đường mình chọn được không cũng cần có một bản lĩnh vững vàng ngoài niềm tin tuyệt đối khi có đủ các điều kiện cần thiết, thậm chí với mình là hiếm hoi và cao đẹp mà trong mắt người đời là khùng hoặc hết sức ngu ngốc.
Có được đọc về Vũ trụ,tiểu Vũ trụ......nhưng bây giờ gặp bạn,tôi hân hoan lắm- như là có đồng minh trong khi tôi luôn khát thèm tri kỷ

8 nhận xét:

  1. Cẩn thận kẻo gia đình Ong lại nhìn bạn của Ong như "thành phần nguy hiểm" thì chết!

    Trả lờiXóa
  2. Thì gia đình đang loạn lên,hứa cho khối thứ như mơ mà Ong vẫn lên đường rồi đó thôi, là chuẩn bị rồi nhưng có bạn đồng hành thì hăm hở hẳn lên đấy.

    Trả lờiXóa
  3. Lúc nào có dịp vào Huế chơi cùng,có thể bọn mình sẽ cùng gặp một người "đứng sau" Đàm Thị Lam Luyến nhé

    Trả lờiXóa
  4. Sang thăm Ong Nâu, câu truyện hay!

    Trả lờiXóa
  5. Vẫn còn "hăm hở" nghĩa là vẫn còn...mạnh mẽ lắm,bản lĩnh lắm lắm...cũng đồng nghĩa với chưa qua đâu cái TUỔI TRẺ NHIỀU HOÀI BÃO ONG NÂU ƠI

    Trả lờiXóa
  6. Tri kỷ... em cũng khát thèm chị ạ. Trong cuộc sống có nhiều thứ thật rối rắm, tình bạn, tình thân cũng vậy. Có người hiểu ta nhưng không thông cảm, có người tỏ ra thông cảm nhưng lại chẳng hiểu ta...

    Chúc chị cùng gia đình năm mới nhiều niềm vui và mạnh khỏe, hạnh phúc ạ!

    Trả lờiXóa
  7. Bác viết gì em hiểu nấy. Chuyện học hành, chuyện tu thân tích đức, chuyện yêu đời, yêu người...này nọ, em hiểu hết á! Nhưng ghép lại thf em không hiểu gì hết trơn! Vậy túm lại là chị gặp được tri kỉ rồi, rủ nhau Tây Nguyên tiến rồi, phải không ạ?
    Em đọc ở đâu đó, chị bảo đang tiến đến Ma đa gui. Nếu đến đó thì đã gần Sài Gòn lắm rồi! Bác có ý định tiến đến Sài Gòn không đây?

    Trả lờiXóa