Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

Sáng nay

Chụp một loạt ảnh hoa quanh mình. Bên tay trái là ba em quỳnh còi dí, không biết có nở đúng rằm, trước mặt trông ra hồ hướng tây là hoa cây ngô đồng li ti đỏ, bên phải năm cây bạch yên như đột biến gien to như mụ, nở hoa cả tháng vẫn chưa hết nụ, để cả tàn lụi lẫn trắng muốt thơm tho không thèm cắt sửa, xa phía dưới vẫn còn mấy cành hoa dâu da xoan- cành trắng tinh, cành hoa ngả vàng vàng...
Ô hố, u hú ...vừa tưới cây , chụp lia lịa xong thì trời đổ mưa- vào lều nằm ngâm: Ăn một miếng ngon cũng đắng lòng vì Tổ Quốc - Chẳng yên lòng khi ngắm một nhành hoa( lẩm bẩm: kể cả hoa còi, cằn) . Cái mục ngâm thơ và lẩm bẩm một mình tự sướng dễ đến 6-7 năm rồi, thành thói quen- không biết là thói quen thiện hay ác. 
Mủm mỉm cười nghĩ đến chồng cũ, ai đời tranh luận như cãi vã xong chồng bỏ đi, điện thoại hỏi đang làm gì( dám lo mình tự tử ?)nói như hát: em đang đọc Tư tưởng Hồ chí Minh, rồi cười sằng sặc, thật chẳng phụ nữ gì cả lại càng chẳng Trường Yên, dám chồng lại nghĩ: con điên không chấp- như vạn lần từ hồi lớ ngớ về làm dâu , đi mưa mặc áo bỏ mũ cho mát ...giữa đêm đến lúc bước tới tuổi trung niên cái nhà bé tí tẹp cái vườn thì to, cây cối lôm côm, đu đu lão Cựu mời gãy đũa gãy bát không đến ăn chín rụng rơi đầy gốc, vẫn nguyên câu đó: con điên- không chấp. May mà có con gái, cái đứa Ong nói rùa nhất là Nó nhìn mẹ cười đần bảo hiền, nó phát biểu với ông bố cưng nó hơn vàng, giọng lạnh tanh tanh: Điên có đẳng cấp- ông bố tốt trần gian sợ con như sợ công an, ghét vợ như ghét người đoé hiểu tình yêu là gì mà còn ngang cả ngạnh không đối nổi một câu im re re, tiếp tục hậm hực mà cung phụng, nói không dám to: y chang.
Qua mấy nhà bạn cũ mà mới tinh đọc, lâu không vào những nơi thời sự ấy, tránh nghĩ ấy mà. Từ hôm bị Minh chủ xua đuổi không còn những đường link quý báu, đọc viết linh tinh ấm ớ, giả vờ sướng nhiều vui chứ cuối tháng rồi tiền điện , nước , lương công nhân mặt méo đến nơi rầu.
Tự nguyện trong gia đình, ước làm người kém nhất để hài lòng với cái sướng, cái may của người thân.
Tự nguyện với các đệ đứng sau đủn đít chúng nó lớn cho khoẻ cho nhanh.
Giờ dám tự nguyện ....làm Người Tôi sẽ .....có hát một mình Bài ca hy vọng khi sức thì còn ít, lực chưa hẳn kiệt nhưng đuối mịa nó rồi không? Hôm qua đi đám cưới muộn- bạn bảo : đáng nhẽ phải ngồi cùng với các bloger nhưng chật hết cả ghế phụ rồi, hai mâm sáu mà đếm sơ gần hai chục mạng, bạn chỉ người này ..người này.... Vài người mình vốn trọng nhưng chỉ kính từ xa - nhìn trẻ hơn, đời thường hơn trong ảnh. Bạn tự hào với giàn bạn blog, tiệc cưới con trai mà tâm để như hết vào đám bạn ảo.Cũng hơi tiếc. ....
Con thuyền lớn - tất cả ngồi lên đó, những sức mạnh có thời có vận tranh thủ được thì ngồi thuyền khác, thuyền thửa kỹ tót sang Châu khác rầu, còn lại Người diễn Kẻ xem ...há có thương nhau cách mấy muốn nhưng liệu có làm được gì ? Làm được gì cho đời bớt nhọc nhằn?

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012

Sáng nay

Gái yêu bẩu: cứ thấy chị xuôi vui, ngược cũng vui là em mừng rồi.
Thời tiết làm sao đó, cả ngày hôm qua nằm bẹp, cái lưng lại đau có cơn, chiều gắng dạy đạp xe một vòng cười hú hí với gái như khoẻ lắm để em không lây nản vì con trai em cũng đang sốt.
Đêm nhắn em : mai đi Hoà bình cafe đi, thèm chết đi được cái tán bàng xanh mướt, những khuôn mặt - không phải đám tinh tú đâu- những khuôn mặt thảnh thơi muốn thèm của người dân nơi ấy.
Sáng nay a lô khoe cái vui không thể kể với em nhưng máy em bận suốt- điên với con em này ghê, cũng thương ghê vì điện thoại bận dám 20/24 h quá, còn đâu thời gian mà sống hả yêu.
Sát giờ họp phụ huynh cũng gọi được cho nường, nghe mình cười, nó hỏi gì mà vui thế? Giả giọng trầm trầm hỏi: cu đỡ sốt không? Mắng vốn thêm một câu: đoé gì mà thoại gọi lúc nào cũng bận thế? Rồi lanh lảnh: về Hoà bình cafe và làm thơ đi, thèm quá - nường này thì giỏi khủng nhưng nỏ thích thơ.
Lớp chuyên của nường hôm nay họp phụ huynh, nường bỏ đủ thứ để theo cơn hứng của mình nhưng vụ này thì không thể. Thế là lại phải tuôn mấy dòng không tàu hoả nhập ma mất- bỏ mất câu dừng cho nhẹ được hai ngày chửa nhỉ? Bố khỉ cái tính trẻ con của mình. Nhưng mà vẫn SÁNG NAY mà, nắng lại đủ nhạt, gió cũng đủ nhẹ, sướng bỏ ...xừ - ai mà chịu cho nổi.

Thứ Sáu, 21 tháng 9, 2012

Sáng nay

Mình tuyền ngồi thấp tẹt dưới đất mà ngó, ngước thiên hạ .

Sáng cái hôm nay lấy ít sức bình sinh trèo lên lan can đứng thật thẳng ngắm cái Hồ Tây mù sương- vốn chỗ mình cư là đi thuê, hàng xóm chắn chắn khuất tầm mắt bằng một miếng cót mềm , mỏng. Mềm mỏng nhưng vẫn bịt mắt nếu không vươn cái cổ không cò ra thì không thấy hết cái mênh mông hồ ngoài, chỉ hàng ngày thưởng toen hoẻn cái nhánh con . Cái nhánh con trước mặt nhà hướng Tây( Nô Quy nhơn đã chẳng bẩu: vợ già, nhà hướng Tây- bình luận là có nắng thì sạch với thơm nhưng thừa biết nóng thấy...) , cái nhánh hồ con con có cái nhà be bé này nếu Ong chăm chỉ ngày ngày hút mật như hiện nay dám 17 năm nữa theo cách Ong tính sẽ sắm được , nếu không lạm phát hay khủng hoảng hơn nữa.
Mà dũng cảm trèo leo , rồi dũng cảm cho mình thèm viết nhăng cuội cũng phải gác bút ngay đây- xí hổ quá với chính mình. Sao mình nhạt thếch ...vô duyên thế?
Lại nhớ hôm nào học người dại treo ấn từ quan: Em về nghiên bút như phơi áo- ấm à ớ ạ âm với ơ.


Vui lắm , đã làm được khơ khớ cái muốn, dừng cho nhẹ .

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2012

CHA ƠI.....

Đăng lại bài ngày 25/2/2012 - tặng Miêu nữ trong n h rồi sẽ cất đi, hì .... Một năm duy nhất Tết không có bông hoa nào.






Cơn cớ sao đó , bởi mai họp họ , bởi hôm nay nhà của mình mà nhiều người đén vui chơi , còn mình thì ngồi một mình không biết là mình cần gì ở cái đời như chẳng có chỗ cho mình , hạ cơn thì được vài câu , nước mắt đong được khi con gái buồn rầu hỏi : sao mẹ không để bánh vào tủ lạnh , mất cha lâu lắm rồi , cơn cớ này mới hiểu sao lại khóc và gào thét Cha ơi mà không phải một lời thì thầm đau đớn Bố ơi!
Cha ơi ! Sao với con thời gian chỉ là củi mục cha ơi - con vẽ lại bàn học ngày sơ tán , bàn tay gầy thế , mảnh thé , ghép cho được một góc nhỏ diệu kỳ , xíu xiu con đã nhìn đời bằng con mắt khác , bằng quét lá , đun rơm - Bằng những hạt đậu trẻ thèm ăn con chỉ đứng nhìn , bằng quần áo cũ cha mẹ nghèo con luôn khong muốn , bằng cải đất cằn Cha để muối dưa thôi , bằng đứa trẻ lê đôi ủng lớn , nhịn đói trưa hè mong giúp chút mẹ cha , bằng đứa con gái lớn lên biết nhìn đời lặng lễ , biết thu mình âm thầm hát khúc bi ca ,bằng trái tim đàn bà tẻ nhạt , cố cho đầy đặn tròn vuông một chữ tình , cố hát hoan ca lời ca làm mẹ - góc phố nào lận đận một dáng đau , cõi nhớ nào khủng khiếp giấc chiêm bao , làn mây nhẹ xe mây và hoa tím , đã mấy lần Cha muốn đón con đi, đã mấy lần Cha đã muốn con theo ? Cha ơi lòng con nhức nhối , đến bao giờ một miếng bánh ngon , đủ để đàn con ăn rồi cha phần cuối , có bao giờ nữa phải không Cha ? Khó lắm phút giây này con chịu đựng , hiển hiện về một góc vườn xưa , chút hy vọng một bầy lợn bé , vẽ một ngày hết khó và mơ , đưa các con khắp nơi , cô Ba nện gót giày tung tăng phố lớn , con được theo đường rợp lá bay , các con trai chút bình yên nho nhỏ Cha mong, giờ con sắp lớn - con vẫn là đứa trẻ thích lang thang , cứ để nước mắt chảy hoài dù con đâu có khóc , con đã nhấc chân thật cao bước trên cầu thang gỗ , đã có chút cảm giác gần sống đủ đây rồi , nhớ mất rồi cảm giác được ung dung , ung dung tạm biệt nỗi buồn , ung dunh nhẹ gót chân trần đất khô , ung dung xắn vặn gấu quần , lội qua dòng nước ngày hè bé con , ung dung đứng ngắm đứng nhìn , ngắm đời vay , trả , ngắm mình tinh khôi , ngắm cơn lũ cuốn mãi trôi , cuốn muôn vàn giấc mơ khờ , cuốn cho bằng hết vạn sầu trớ trêu , cuốn con về phía chân trời - bình yên nơi ấy Cha hằng chờ con , cầm tay chữ ngắn chữ dài , nét thanh nét đậm , chữ nào cũng xinh , ngón tay vẫn rất mềm, thon , vẫn đầy hơi ấm vẫn tràn tình thương , mắt vẫn buồn rất giống mắt con , tháng năm lận đận con cười vẫn tươi , tóc con đã ngắn lắm rồi , không hòng mong tựa tóc vờn vai ai , hiển hiện Cha về -nhẹ sao bước cũ , vóc dáng hao gầy , nét nét con nhìn thấy rồi đôi dép trắng tinh - cũ mòn vẹt gót , con mặc áo và đi dép con trai cho tháng ngày nhớ bố , vai con ngang , giọng con khàn , cơn tức tưởi trẻ thơ không nguôi nổi , con ngồi im trong cơn đói , thấy mình nhẹ lắm , thấy hơi thở con cũng nhẹ , con ngoái lại , con bước tiếp , nâng đỡ con cho nguyện ước chưa thành , lời ca đang ngân lên đưa con trở lại , con thấy con cười , dù không ngọc ngà như mẹ , chẳng răng khểnh giống Cha.

Không có anh - trời có gì ?

Xưa mải nghe câu hát
: không có anh Trời như không có nắng
Mon và men đi kiếm đi tìm
cho thấy , cho xem , cho rõ ngọn nguồn
Sao có thể người ta cần nhau đến thế
Cứ hát rõ to dăm câu , ca từ rất kỹ
Cứ nhịp bàn chân gai góc không từ
Nào chẳng chút yêu kiều em đã thấy chưa ?
Trời bắt đầu hừng , tim em có ấm ?

Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2012

HỒI PHỤC VỊ NHẠT

Cứ thử đi khi"rùa" hạnh phúc ngọt lắm
Cứ thử mà xem khi "rùa" vị đời mặn nồng đủ lắm .
Khi chọc bi a ở nơi đi nghỉ, đứa vụng dại là tôi hay ăn rùa bởi những đường lắt léo để bóng vào lỗ 10, chả ai tin nổi là tôi có thể làm được điều ấy vì là tay cơ chuyên nghiệp cũng phải ngắm nghía tính toán chán may ra mới có đường bóng hiệu quả- tôi cũng thừa biết là mình ăn rùa chứ giỏi dang gì, nhưng quan trọng là tôi dám chơi và dám quyết định.
Gần đây nhất sau một hồi quậy phá và tận hưởng sự chăm sóc của thầy Nguyễn Đình, khi ra sân bay bị chậm một giờ, thay vì cafe cà pháo hai thầy trò chơi cờ tướng, trong mắt thầy mình là đứa chưa sạch nước cản, vậy nên mình xin thầy chấp, xem cách mình sắp quân cờ thầy cười và vứt đi một xe, lúc chơi thầy vừa chơi vừa hướng dẫn và giảng cho mình tư duy chiến đấu, những đứa ngốc như mình chơi thích công chứ đâu thích thủ, khi mình đổi con pháo lấy sĩ thì thầy buồn cười lắm được thể mình bảo: hay thầy chấp em đủ bộ ba đi ......gần cuối mình trêu thầy: giờ mà em trụ được 5 nước coi như em thắng vì thầy chơi có sách lược chứ không ngẫu hứng như mình,nói xong thầy chỉ cho nước đi sắp tơi của mình để cho mình tư duy, dực vào nước thầy chỉ đầu tiên chỉ là cách tự vệ vậy mà sau 4 nước đi mình chiếu hết, thầy mỉm cười độ lượng cho niềm vui trẻ con của trò, mình chỉ hơi khoái không để lộ ra vì thầy chấp con xe thì cờ quạt gì nữa chứ...
Rùa to không khi đứa đần đần ở ven đô một ngày lấy chồng về phố, nuôi chả khéo nhưng hai đứa con nếp tẻ xinh như mộng lớn lên ngon lành..
Khi em gái mến yêu bảo: vị ngọt của chuyến đi vẫn còn, tôi không phủ nhận điều ấy, vì chuyến đi hoàn hảo sẽ là món quà đẹp nhất sau những món quà mà thượng đế đã công bằng chia cho mọi người những phần tối thiểu. Tôi vênh vênh tự đắc nói với thầy, người đi khá nhiều các nước thế giới, tay săn ảnh có nghề: có tiền cũng chả ai được hưởng thụ như chúng em, rồi luyên thuyên kể ......cái ngươfi hiểu biết nhiều, khôn ngoan và được hưởng bao ưu đãi của số phận như thầy nhìn thấy gì ở niềm vui như con trẻ của tôi, có điều gì ở tôi để người đó mất nhiều công sức để vực sức khoẻ cho tôi, khi tôi đủ khoẻ thì "đạo diễn" miệt mài cho tôi thấy mỗi ngày ta có chọn- có chọn được niềm vui và thật sự nếm niềm vui một cách thú vị? Đấy em gái yêu nói đến vị ngọt và tôi rùa lại ăn may một cái tên bài : HỒI PHỤC VỊ NHẠT. Tôi có phụ người, phụ đời quá lắm không nhỉ?
Dù biết mình phụ đời phụ người tôi cũng không thể không nói: ĐỜI SAO MÀ NHẠT, đời lại nhạt bởi tôi đã vắt cạn kiệt hết hưng phấn niềm vui cho chuyến đi? Hay đời nhạt bởi tôi đã hoàn thành kế hoạch lên từ 6 năm trước khi con gái tôi mới 12 tuổi? Đời có thể ngọt lại bởi khi được ngắm hành trình ngót nửa tháng bên những dấu yêu ngoài đời và trong mộng?
Đi- chuyến đi quá ngắn so với sự chuẩn bị, vù con gái bị tai nạn, rồi bạn đồng hành lại có quá ít thời gian....mà ơi đời vui sao tìm người bạn đồng hành khó thế, không thiếu điều kiện này thì lại thừa điều kiện khác ...ô hô.
Chứng kiến khá nhiều và toàn diện muôn mặt đời, người hiểu biết sâu rộng thì thấy cuộc sống theo kiểu nào không biết, nơi tôi con mắt đứa trẻ không bao giờ lớn vẫn chỉ thấy: đàn kiến vẫn căm cụi, cặm cụi và BUỒN ơi ta có thể thoả mãn đến đâu cũng không thể chào nổi mi buồn ạ....ơ hay.
Vậy là tham lam, ĐÁY nào cho ta thoả cơn thèm...thèm đủ thứ đến bao giờ khi ta tự nguyện và đã có lúc thấy mình đủ sức mạnh bước ra ngoài nó. Bạn yêu, Minh chủ của ta đã nhún gối ngó ta để mà nâng đỡ ta bao tháng ngày, người hiểu ta nhất biết có thật một điều ta muốn KẾT THÚC đến đâu, ta muốn kết thúc bởi ta không biết ăn cay, không thích ngọt đường, ăn nhạt nhất có thể vị muối, mọi thứ rau thơm và gia vị ta không dùng?
Sài gòn: hai ngày với đứa em trai vừa dạy học vừa làm báo giỏi giang, hợp gu hợp nhãn chị, hợp không thể hợp hơn đã lượn như ngày mai sống hay không cũng không quan trọng, gặp gỡ những kính yêu mình chọn kỹ và thoả mãn tột cùng cảm giác bằng lòng. Thiếu một bé Hoa Sữa đang ốm không thăm em được thôi.
Đà lạt: nơi cách đây4- 5 năm mình và con vào ở thử và mặc dù có chuẩn bị đã phải đánh rơi kế hoạch này vì con gái thấy quá buồn. Thú vị không nằm ở cảnh sắc bởi năm nào mà mình không chạy đến đây vài lần vì một điều ...ô hô ....mình đã từng cho và sẽ còn cho là điều mình nên làm vì dù lý do hay ho hay củ chuối đến mấy. Hay vì có em MN chờ mình đón em ở nơi lạ cả nước và cái, vội vàng ra xe dù ở Madagui chưa đủ nóng chỗ để kịp cho em cảm giác không đơn độc, hù .......rồi biết rằng mình còn đơn độc hơn em. Đà lạt quá thú vị bởi không phải mùa hoa nên chả đẹp hơn Hà nội là bao, khéo chả đẹp bằng góc mình đang nương.đủ chán để mình sau buổi sáng chụp lấy chụp để cho em Miêu cảnh đứng ngồi cười nói đủ kiểu với thiên nhiên thì chiều chùm chăn ngủ. Bù lại tối ấy được một đứa em trai của mình đưa đến một nơi đủ đẹp, đủ hay ( có mà kể đến ngày mai), tất cả ghi nhận một điều thịnh tình và cách cư xử đẹp của em trai mình là dấu ấn không thể phai - đến nỗi hôm sau người khách ở Pháp về một mình thăm Đà lạt theo chị em mình đi chơi, sớm hôm sau trước khi chia tay chuẩn bị một món quà nhỏ gửi tặng em và hơi áy náy vì độ không hoàn hảo của món quà. Em cho cháu gái mình về sớm để đi học, còn cả nhóm rồ đến quá nửa đêm với tốp pê đê đẹp như xinh. Trước khi được cơn hưng phấn với bọn trai xinh thì đời hay Giời bày cho một cuộc gặp thú vị trên cả tuyệt vời với nhóm bạn cũ và không bao giờ cũ của Miêu yêu( giá có thể kể và miêu tả nổi thì mình hạnh phúc lắm lắm....vì mặt trời ló ra rồi mà sáng nay mình có công chuyện, chỗ này nhờ cô Ninh trợ giúp chị Ong nha Mai, hì )
Lâm Hà: ôi Giời ....cả một kho vui, đằm ...tình nghĩa. Cùng Anh mình và đán đông cháu trai mạnh như hổ cả lượt làm một vòng dạo nhỏ và một bữa cơm khéo ngon khéo rẻ mà đi Đà lạt đến lần thứ n mình mới được thưởng thức . Tất cả vào chùa Linh Phước, đúng ngày lễ Vu lan nên rất đông , chụp cơ man nào là ảnh. Tạm dừng chỗ này vì không thể kể, bài này sẽ dài như thác nước mất. Điều thú vị là món sữa chua ở đây ngon bá cháy, đến nỗi mình ăn xong đếm cốc mặt ai cũng có vẻ thản nhiên nhưng không mắt ai không tròn.
Đắk nông: ồ ..
.bên Miêu nữ kể rồi. Mình khoái nhất vụ chủ nhà đưa cái xe mới cóng, bay vù vù sung sướng trên đường vắng, thía mà ngã lãng xẹt ngay
lúc sau khi chưa ra khỏi cửa để chuẩn bị cho chuyến thu lượm, đau thì rõ đau, em và bạn sợ xanh mắt và lo thì rồi, nhưng tiếc nhất là không đủ sức để ra Mũi Né với Vân Chi xinh, cứ ngỡ đem niềm vui oà vỡ ra cùng nàng thì lại làm nàng vỡ oà ấm ức- sẽ đền một cái khác dù chả bao giờ xứng nha Vân Chi ...tồ. Điều nữa: mấy đứa trẻ của chủ nhà rõ hay( đẹp+ ngoan +....thú vi+.....),khoái nhất vu hàng xóm của chủ nhà, hai vợ chồng trẻ, cô vợ có mái tóc đẹp mê hồn, khi mình mải mê tết tóc cho cô gái ấy đã có một cảm giác tột bậc khi thấy cái đẹp, sáng mù sương đưa đoàn ra bến, nói rừng rú sao mà
ai cũng văn minh và khôn chết đi được......không kể nữa , à quên món bún trên rừng ngon phết
nữa, quay cảnh mọi người ăn sáng mồm năm miệng mười thuyết minh cực hào hứng, mắt lườm nguýt con bé Miêu Ngỗng hướng dẫn mãi mà chụp ảnh với quay cứ hỏng và xấu xí hoài. Chuyến đi này chán nhất là cứ con Ngỗng chụp hình mình thì mình cáu, bởi vậy về tới nhà mình vừa già vừa xấu đi là lỗi tại Ngỗng. Nhắn luôn khỏi quên: Những ngày tháng tiếp theo Ngỗng lo mà bắt đền, dù thân Ngỗng xơ xác thì ráng đền tội nha.
Bỏ qua chỉ dẫn lên chỉ dẫn xuống nhiệt tình khoa học của giáo sư Vân Chi, eo.....không đến Mũi né, tiếc muốn chết, nhưng qua nàng vẫn biết tình hình lễ hội khinh khí cầu, OK bỉ qua mà không hề bỏ qua.
Nha trang: bé Miêu kể rồi, kể lại khéo ít chuyện mà dài hơn mất, Miêu nó cô giáo dạy chuyên văn nó vẽ ba đường là ngon, mình kể làm mọi người mệt mất, chả kể. Chỉ biết mình chưa hoàn thành tâm nguyện nơi này, hì có cơ hội để mình vẽ tranh mới. Dưng mà ĐỜI VUI vì từ Nha Trang mình rủ rê để đem bán một người- may mà chửa bán xong đã thu một món to để đời- cám ơn ĐỜI.
Phú Yên : biển Phú Yên làm mình sướng bởi nó quá vắng và rừng thông chạy dài, bởi con đường mới đẹp vừa phải nhưng mình thấy đẹp vô cùng đưa
mình đến một nơi thiêng.. Lúc cùng chị đi từ Nha Trang về Phú Yên mình ồ lên vì thấy núi, cứ ngỡ là Phú Yên chỉ có biển, mặc dù đã tìm hiểu và đọc khá nhiều về Phú Yên còn khoái vu phương ngữ mà thầy Nguyễn Đình tẩm bổ kỹ cho từ trước. Nhờ người khách đồng hành nhắc khi đến cầu Rằng đẻ gọi điện cho thầy ra đón, tiện cái miệng hỏi : tôi sẽ chọn Phú Yên sống tuổi già có được không? Sao lại không, tất nhiên người khách là dân địa phương họ trả lời nhân văn thế là đúng rồi, nhưng chợt nhận ra mình đã bao giờ nghĩ đến tuổi già đâu, đã bao giờ mình muốn sống nhiều đâu, sinh lực và tình cảm , may mắn và trải nghiệm mình đồn cho gọn rồi, người ta nói đứng chữ Bính thì linh lắm, biết đâu- hơn cả may mắn, đứa rùa như mình sẽ tận hưởng cuộc đời này như giấc mơ.
- rùa: từ con gái mình dùng chỉ sự may mắn, nhưng riêng khi dùng cho mẹ kèm theo nụ cười ...hiểu ý bỏ túi. Khi mình cười đần con lại thấy hiền, thế mới là rùa nhất.

Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012

Về.

Mấy tiếng nữa là sáng, nửa ngày nữa thôi là có mặt ở nhà rồi- Hà nội không của tôi ơi chả nhẽ rồi cái đứa khòng khèo này cũng biết nhớ!
Điểm cuối cùng ở Tuy Hoà- Phú yên, chuyến đi xinh xinh làm nhà Ong thêm thèm thuồng những chuyến tiếp theo ngay tắp lự, tiếc nhất là Cần Thơ vì gái yêu ở đó vừa đẹp vừa giòn, vừa có âm mưu nhất lại bận học với chả hành. Không mảy may chờ mình( vừa tiếc vừa ức).
Chuyến đi hoàn hảo( bỏ mịa- đấy học được cách nói ở Nha trang mến yêu rồi đó- hoàn hảo quá thể nào cũng có cái gì để đau cho coi, biết trước mà không thể tránh vì được hưởng cái chuyến tự hưởng tự sướng ngọt đến nỗi chết nhắm mắt rất hiền được kia đấy).
Kể nhé! Úi Giời có mà bệnh, đi bơi biển Tuy Hoà phát đã, vét nốt kẻo tiếc đã nhé! Đi ngắn ngày quá, biển nào cũng muốn ở luôn, nước trong vắt cát sạch ......ui đời đẹp.Sao mình yêu núi mê mệt mà quay ra nghiện biển trở lại thế này? Nơi biển ấy có những yêu những mến kỳ lạ, không yêu thì sống mà làm gì.
Người ta thích đủ thứ đủ hãi, tớ-Ong nghiện đủ thứ chắc chết cho mau cho sớm biết chết sướng thía nào quá, "sướng quá hoá rồ" giờ mới rõ nội dung THẬT của câu này, hì hì....ai biết câu này rõ và khoái chí thì nắm tay Ong một cái nhé- cho nhà Ong sướng đủ.

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

HBO

. Con gái trêu: Cám ơn đời mõi sáng mai thức dậy, có thêm ngày nữa để HBO.
Nam- nhân vật chính: Bố tôi không uống rượu, không hút thuốc, rất tiết kiệm và đi bộ tới mọi nơi. Ông tạm biệt thế giới năm 44 tuổi.
Mình qua 44 rồi, cám ơn đời sáng ngày mai dạy sớm khoẻ mạnh tươi tắn, chiều mai đến nơi muốn đi, ........tối mai vòng vòng quanh thành phố phía Nam với những niềm vui nho nhỏ, lơn lớn.

Thứ Hai, 13 tháng 8, 2012

CHIẾN BINH

Cơm thơm, cá quả rim, lạc rang, xem một bộ phim kênh HBO về tình báo. Trời mưa to nên không cảm giác có lỗi vì nhàn quá . Thời tiết mát mẻ, gió nhẹ hoa bạch yến hai bông nở thơm thơm...hù hù......trưa trật trưa trờ rồi ngỡ sáng .....
Khi ở Thiên đường lâu lâu => chạy qua địa ngục ngó cái=> về trần gian sao mà vui. Hy vọng cuối tháng lần lượt ở trần gian một lượt với từng dấu yêu khắp các miền .

Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012

Đường sắt

Không có ai hèn kém ở trên đời
Mỗi số phận chứa một điều cao cả .

Híc .....giờ nào còn nhại bài ca cũ mèm này nhỉ !


Đêm mịn như thạch
Đếm bao thanh tà vẹt gỗ
Một hạt sáng trong bàn tay nhỏ
Đường ray hun hút dài .

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

Ngắm

Ta chui khỏi Ta
Ta tự ngắm mình
Bon chen chi lạ
Ngật ngờ như không
Ta không , chả dại
Mang vác như đời
Cho mòn ý nghĩ
Cho mòn thơ ngây
Quơ bàn tay mỏng
Quơ vạt lụa đào
Nhẹ tênh mềm mại
Hớp tầng thinh không
Nằm im , chìm nghỉm
Mà đời đâu buông




Ha há .
Mà đời đâu buông
Gạo kia vẫn đủ
Xe này vẫn đi
Mâm cao đầy cỗ
Hay bắp hay mì
Vẫn bình yên nếm
Bình yên vẫn nếm , ha há ha.

MÌNH BÊ THA QUÁ

Tắt ngóm niềm vui mỗi sáng , cafe tự thửa ngon thế , ai đến cũng tự tay pha chả cần khen nhưng dư biết ngon muốn quay lại mà cũng hết quyến rũ .
Quay qua quay lại toàn người ốm , con ốm , bạn thân ốm , bạn yêu ốm - Giời ạ .
Sáng bỏ tập đi chợ lo sớm xong mọi việc sà xuống đầu phố , vục mặt vào bàn cờ , cờ tướng biến tướng thành cờ úp -xem đã muốn nghiện , ngứa ngáy chân tay , lốc nhốc đầu cua , bị rủ , được rủ chơi mà không ừ chỉ xem thôi . Đêm trước đã quên khuya xem rốn về muộn con gái nằm tủi thân rồi , mình hay thỉnh thoảng thật tệ . Tụt giày kê viên gạch thế là chăm chám , hau háu ....cứ như chả có việc gì làm , gạo cứ tự chảy vào nồi mà thành cơm ấy .
Về hưu non ơi là non , để chửa chi đã ngắm nghía như là nhiều thứ rồi đâm hỏng , suy nghĩ lộn xộn - ngồi chỗ ngon ăn đẹp cũng thấy như ngồi chỗ cũ mèm ăn cho qua bữa . Chỉ háo hức với những ý tưởng mơ hồ mông lung , ai cho tớ bấu víu với , chỉ cho tớ cái chuẩn để tớ bớt ngớ với ....
Rồi , rồi còn cày chứ , còn sẽ đi thăm mọi miền , sẽ vô thăm từng nhà chứ .

Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2012

ĐỜI MỌN - ĐỜI BÉ MỌN

Mình đang tâm bẻ một cành dâu da xoan đầy hoa về chưng - nghĩ con ở trong nhà buồn đem tẹo thiên nhiên vào phòng , ngờ đâu phản cảm quá hoa dâu da héo queo héo quắt rất nhanh , lá rũ xuống thật tội . Cây dâu da xoan bên hàng xóm rất hay , cành thì quả đã lác đác chín , cành thì mới ra hoa ( hay cây nào cũng thế do mình kém quan sát mà thấy lạ - biết ít lạ nhiều , gì mình cũng thấy lạ , hì - mình biết quá ít thứ trên cái đời này ) .
Tối lác đác mưa - có tận ba cuộc hẹn buổi tối rồi huỷ cả ba , ngoài xưởng gọi nhậu - mấy chị em có những cơn làm như điên và những cơn chơi không kém . Lâu lắm cả lũ lớn bé cọc cà cọc cạch không ngồi ven hồ luyên thuyên hàng giờ rồi , đứa đi công tác xa nhiều , đứa mải kiếm tiền nuôi quân cho qua đận khó , đứa mình thì tích cực giải lao thu lu trong nhà ....
Mưa to rồi - may mà không đi , rượu một mình hay cafe một mình cũng được, nhưng đồ rõ ngon mà nhạt thía .

Thứ Sáu, 13 tháng 7, 2012

CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU ( liều chửa .....đây là tên cuốn truyện để đời )

Có một bạn , khi gặp Nó ngày nhỏ sau hơn kém 30 năm đã nhớ đến những chuyện - chuyện nha không nói kỷ niệm gì gì cho nó nhẹ . Viết hay lắm tình cảm thật đẹp . Chỉ tội nó giờ cao 1m56 mà nặng dững 79 kg....
Người bạn thân của mình đang ốm , hôm trước mình có nói với Bác TT bạn ấy trí tuệ và khúc triết nên hay cười mình viển vông , lại còn bảo mình có chút gì giống giống bác TT nữa , trong khi mình ấm ớ hội tề còn Bác TT là cả một ( .....) Ong không tìm được từ thích hợp để diễn đạt đâu .Nếu đủ yên tâm về con cái mình tự nguyện ở bên cạnh bạn ấy chăm sóc bạn ấy vô đều kiện đến khi nào bạn ấy không thấy cần nữa thì thôi . Mình thì chỉ nghĩ đơn giản vì ngoài con hiện nay điều mình muốn làm nhất là được chăm bạn ấy .
Nhà Ong chắc chắn không phải người tham , có được điều đó không hề dễ . Nhưng có lẽ Tình yêu ở Ong hơi nhiều dù có cố lý giải thì cũng biết mình tham , nguỵ biện cũng không thể nên dù ai cho là Ong xấu ( xa) thì cũng đành . 
Nhưng câu chuyện Ong kể lại chả hề liên quan đến Ong : Ong có một người bạn học từ nhỏ , mẹ bạn ấy không may bị lẫn khi ốm nặng ( điên ) khi bà hơn 50 tuổi , một người bạn của bà cũng gần sáu mươi tuổi hàng ngày đạp xe đến chăm sóc bà , lúc đầu Ông đến người em út của bạn Ong không vui , em chưa biết thông cảm và vì còn sợ mọi người nhìn vào dù bố bạn đã đi lấy vợ từ lâu . Tháng cuối đời bà không nhận ra cả con mình thì đương nhiên cũng không nhận ra Ông , vậy mà ông vẫn không bỏ một ngày nào đến khi bà nhắm mắt , cứ lặng lẽ làm tất cả mọi việc cho người ốm , nhà bạn mình không có con gái , bạn mình không lấy vợ nên chẳng có dâu mà nhờ . Mình chưa biết Tình yêu thật sự là gì nhưng mình gọi tình cảm của hai người già đó là Tình yêu .
Hì , ai lại cười khi bạn con mới qua nạn , khi bạn thân đang ốm chứ . 
Ong vốn kính trọng bạn ấy , ước nguyện chăm sóc bạn ấy khi về già mặc dù đã biết bạn ấy có bệnh , thực ra Ong có đối tượng có điều kiện về tuổi tác , sức khoẻ tốt hơn để dựa dẫm vì vốn Ong cũng không được khoẻ nhưng Ong chỉ muốn làm tất cả cho bạn ấy vui thôi - cũng chưa hẳn là Tình yêu đâu - có thể nó còn lớn hơn Tình yêu nhiều .

Thứ Năm, 5 tháng 7, 2012

.SỨC MẠNH .

Con gái tập đi , mẹ toát mồ hôi dìu .
Lúc con 8 tuổi dìu mẹ liệt tập đi , 8 tuổi - con gái vốn có sức mạnh rồi mà .
Đi xem kịch chiều mẹ đã đành , còn lẽo đẽo theo xem tuồng , chèo - tỉnh bơ không ui ,eo .
Cuộc sống này thế là quá đủ .

Thứ Tư, 23 tháng 5, 2012

MÁT

Đêm mưa tắm phố , sáng nay mát phường
Được ngày mưa trút , hết nắng quái chiêu
Đáy hồ mấp mé , nước nôi có rồi
Đây mát lành Bắc , kia nắng rát Nam
Đố san cho được , cho bằng khắp nơi ......

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

Hì , YÊU NHAU KHÔNG CẮN CŨNG ĐAU

Giấc mơ nỏ trầy trật đâu chỉ khó thực hiện thôi. Tự thấy : trước giờ mình chỉ yêu cầm chừng thôi , tự mắng : đồ tồi.
Giờ tự biết : số may thì lĩnh chỗ may , lúc nào có rủi cũng đàng hoàng bê.
Đã được may mắn rơi vào cửa buông còn đi ham hố , tự dưng mơ lấy cái vườn , có đàn gà với mấy luống hoa ( thế rau đâu mà cho gà ăn? ) là đủ lại còn mơ Ông lão , thế là mất ăn mất ngủ mấy hôm vừa rồi .
Thấy người ta bẩu : YÊU NHAU LẮM CẮN NHAU ĐAU - hãi , giỏi chịu đựng mọi thứ nhưng mà Yêu thật chắc chưa cắn đã đau sao chịu thấu .
Thôi trở về đường chính có SẮP XẾP cho nó lành , rõ là : Săp lão bà còn quẩng .
Khỉ gió cái món Yoga làm mình trẻ ra đến dăm tuổi , quên khuấy mất mình rõ là lão bà chứ sắp gì nữa .
BỎ , BỎ , TRÁNH XA CÁI MÓN KHÓ NHẰN MÀ HIỆU QUẢ ẤY NGAY .
Nhưng bỏ thì làm sao nhập được hội : ĐI ĐI với cả ĐA ĐA ?

RÕ LÀ CÁI VÒNG TRÒN , luẩn quẩn .
Mấy đứa cứ đòi dự nhanh đám với chả cưới thấy chưa ? Cứ giục đi , giục cuống lên đi .

Thứ Hai, 7 tháng 5, 2012

NỎ TRẦY TRẬT MỘT GIÁC MƠ

Lão ông cùng lão sắp bà.
Chung vài đàn gà với mấy luóng hoa .
Nắng chang không nóng , lạnh chửa thấy đã rầu .
Trời ban cho đôi lứa , kìa đôi lại xứng đôi
. HỒI HÔM ĐI CHƠI XA VỚI LŨ BẠN , MẤY THẰNG BẢO ( sao toàn mấy ông mà chẳng bà nầu chịu phát biểu ?) : CẬU LÀ ĐỨA LẠC QUAN NHẤT LỚP , CẬU CẬU , TỤI NÓ COI MÌNH CÙNG HÀNG VINH DỰ QUÁ HA ! Cái
Tội mình cứ rên lên yêu LM , yêu An Thảo , yêu Mask, yêu bé Huyền , lại yêu cả chị Cát nữa , có thằng còn cả gan nghi ngờ giới tính nữa mới điên chứ . VẬY : MÌNH KIẾM MỘT ÔNG LÃO CƯỚI XIN ĐÀNG HOÀNG RỒI THỰC HIỆN GIẤC MƠ TRÊN . ( cám ơi Cá cho tui một ý ưởng ổn ) .

ĐI MỘT NGÀY ĐÀNG HỌC MỘT SÀNG KHÔN

Hì , MTV : biết ít , lạ nhiều ...........sau lúc ốm , liệt Ong ngác ngơ như đứa trẻ , mừng vì nhích từng bước với bàn tay con gái 8 tuổi , vói ánh mắt thương yêu của bà cụ non 8 tuổi ( kịch bản thật : viết đến đây nước mắt Sói chảy như suối , Sói rú lên ba tiếng có âm tiết lạ kỳ , lòng Sói nhẹ bẫng ) .. Với con gái bé bỏng Ong đã lần ra cửa gặp được tia nắng mặt trời , rồi chuyển nhà ....cửa sổ lớn , cửa ra vào lớn ...luôn mở toang .Sao chứ hân hoan học lại từ đầu , học hoài nó cứ trôi tuột đi , thương Ong thế chứ . Sang nhà MTV dạo , qua hết các thể loại mất hàng tháng vẫn chưa hết điều muốn biết , rón là rén để lại nửa lời như cám ơn kho tư liệu quý , bạn ấy tát nhẹ cho cái chạy biến chẳng nỡ để bạn bận lòng vì đứa hơi kém như đã già . ....
Hôm qua đi họp lớp cấp ba , kể ra thì nhiều thứ lắm ( chỗ này viết thì nhớ bạn Nẫu , bạn ấy tài tình khi viết về tình trạng họp lớp đang diễn ra rầm rộ mấy năm nay) , Ong không tham gia nhiều một năm chỉ một lần , như năm nay lần họp lớp lần thứ 15 không đúng lịch vì mấy bạn chủ trì cứ bị lịch nọ lịch kia không sắp xếp nổi . May có ngày hôm qua - Là chủ nhật mà Kim Bôi vắng hoe , họ mới đi nghỉ dịp lễ hết rồi , phù hợp với mấy bạn chưa già nhưmg sắp lẩn thẩn .
Hôm qua được đi lòng vòng từ sớm , mọi khi chỉ yêu mến yêu đường Hoàng diệu mát , sạch , yêu đường Phan đình Phùng rợp bóng cây với các lão sấu già , chạy vòng vèo qua Điện biên Phủ ...hù , phố này cũng đẹp ...lại còn màu sắc bởi muôn vàn đoá sen ( lụa ) hồng , ui ...cũng đẹp , với mắt Ong rừng vẻ đẹp quả là bừa bộn vì muôn đèn nhỏ , đêm từ ngày đại lễ không đi lối ấy , biết đâu vẫn lung linh , sặc sỡ như.....thủ đô cần thế . Thích nhất cứ coi thường đường Lê Duẩn với vô số cứa hàng bán đồ hầm hố , đi sơm sớm mới biết dâu da xoan hoa trắng phố thơm đê mê . Xuôi xuống phía Nam đi qua công viên , nếu không dự đám cưới trong đó khéo nửa thế kỷ không bước chân vào , tấp nập người đi tập , cuộc sống bình yên và đẹp quá . May mắn là mấay ngày nắng to , đêm thứ bảy trận mưa quá đã , Chủ nhật thời tiết như tự điều chỉnh được , tuyệt không gì tuyệt hơn , lên suối khoáng vắng , bể mới , chỉ có riêng đoàn mình bơi và lội . Tụi đàn bà lội bì bõm chỗ nước nông . Chỉ có mấy thằng mình bới tung tăng , đến cuối bể nghỉ ngơi trò chuyện thằng Tùng cười : biết bơi thích thật , tớ tưởng cậu là thằng nào , hì ...Ong tóc ngắn . Để hôm nào kể lại nội dung cả ngày chơi sau , nếu Ong còn đủ hứng đến lúc muốn kể , chứ lớp nào chẳng họp , chẳng những câu chuyện na ná . HỘP - là lâu rồi chưa chơi bài , cả lớp đi hát , Ong và ba thằng xếp bằng trên đệm ngay ngắn như khi thiền , bóc lột nhau . Nam , lớp trưởng vẫn chọn ngồi dưới tay Q , chắc nghĩ đàn bà , sẽ ngon ăn như đi Pháp( thuật nhữ rất chuyên ngành ...có nhiều ai biết không nhỉ , giơ tay? Nhập hội? ) . Cờ là người , hì - Nam thân mến thân ! Ong này điều chỉnh được một số thứ nho nhỏ nên bạn có nộp mất góc tháng lương thì vui vẻ đi nhé , đi chơi cho vui mà .....rồi về , mẹ nào cũng tay sách , nách mang , bố khỉ may có bọn đàn bà con gái chịu mua sắm chứ cứ như Ong vốn lười, em giai lại tặng quyển sách bẩu : HÀNH TRANG CÀNG NHẸ CÀNG TỐT , thì có mà ế chợ thịt lợn mán ( Mán cái con khỉ ! ) với cơm lam ( đểu , ấy chết....rởm ) . VỀ : Dung ơi ! Cái đứa ngồi sau lưng để thỉnh thoảng lên cơn bởi cảm xúc dọc đường Ong có lẩm bẩm còn có người ừ ào , đồng thoại . DUNG ƠI ! SAO BỌN NGÔ GIỜ TRỒNG CHẲNG MÙA VỤ GÌ NHỈ , BẠN NHÌN XEM ...CÓ RUỘNG THÌ RA HOA , CÓ RUÔNG THÌ CÂY ĐƯỢC GANG TAY , CÓ RUỘNG THÌ BẮP SẮP BẺ TRỘM ĐƯỢC RỒI . Dung ơi ! Hôm nào sớm gặp lại cậu hát cho tớ nghe nhé ! Bao năm bay mình vẫn tuyển ca sĩ kiểu yêu yêu xinh xinh như nàng hát mỗi dịp có cơn .....nhé !






.....( P/S : bố khỉ máy tính khỉ , vẫn không xuống dòng được , viết đã nhăng cuội lại còn nhức mắt bởi liền tù tì , ai giÚp tui với , đội ơn liền .)

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2012

Mật thất

Ong chui vào mật thất đây , ba tháng nữa gặp lại những thân mến thân , yêu mến yêu .
.Hy vọng từ giờ tới chiều ai đó , những ai đó có đủ nhiệt tình lôi Ong ra khỏi cái cửa Ong sắp bước vào ( Mật thất tuyệt cú mèo nhưng chửa chi đã hình dung thấy buồn buồn rồi ) .

Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2012

Chủ nhật nhàn - loa kèn nhiều thế

Lâu lắm mới có chủ nhật lượn lờ với con gái , nàng lớn rồi đi chơi với bạn cùng trang lứa , hôm nay chắc thấy mẹ buồn nên nhanh nhảu đón ý - đi cùng và gắng chiều mẹ , khác hẳn cái đứa gái lạnh tanh hàng ngày . Hai mẹ con lòng vòng , chạy đâu cũng thấy xe đạp chở loa kèn trắng phố , bao công người trồng vào vụ hoa rẻ như rau , chậm một hai ngày nở hết thì không bằng rau , mà rau không bán hết thì có thể đem cho chứ hoa nở toét vứt thành đống góc chợ . Năm ngoái và năm nay sao kỳ lạ so với thực phẩm rau rất rẻ , một ngàn đồng một củ su hào , hai ngàn cho mớ rau dền to như cái chổi . Nhà mình có món ruột là cá chép om dưa ( nhắc cho D sốt ruột qua ăn ủng hộ Ong) . Mua 5 kg dưa cải , người bán cân cho cả yến với giá 25 ngàn đồng, nhìn đống dưa to đùng mà sốt ruột , mất công , tốn nước rửa , muối rồi bán hàng chậm , để thì chua quá - đem cho hàng xóm còn không đắt ....

Rảnh đi chán về đọc , vấp một trang chẳng lạ nhưng cũng không quen , bạn ấy bảo những người còn chơi blog ......như kiểu hiền quá hoá đần . Chẳng hiểu là bạn chê như thế có quá bằng khen? Hử bạn?

Rồi vào nhà một em dễ mến lục lọi , thấy bài cũ năm 2008 nói nhiều đến khủng hoảng rồi mà cái đứa lơ ngơ bây giờ mới tiếp và nhận biết đầy đủ thông tin muộn . Cuối năm ngoái , đầu năm nay chao đảo nhưng vẫn lơ ngơ , còn đem hết đánh ván bài ngẫu hứng . Quen nghĩ mình là đứa có phước hay gặp " rùa" , qua Tết một tháng đã cảm giác bất ổn rồi , giờ thì sắp ba tháng trôi qua đành phải thu hẹp mọi thứ lại , biến hoá xong chỉ bản thân ổn , áy náy vì không biết giải quyết thế nào cho những người làm theo mình lâu năm , làm ăn nhỏ bất lợi thế đấy , lương tháng nào trả hết tháng ấy , người lao động có bao giờ biết đóng bảo hiểm hay tích cóp cho những lúc thế này , thậm chí lúc công việc ổn còn vay trước một món để lo việc nhà rồi trừ dần . Đổi lại là nhàn , đoạn phố mình ở vốn vắng giờ như vắng hơn ....

Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

Lại được hay bị

Chỉ muốn ngủ , thời tiết xấu , nền kinh tế ảm đạm , đồ lười được thể để rảnh rang , được làm , bị làm , được nghỉ , bị nghỉ , được cố gắng , phải cố gắng . CON KHỈ - HÃO HUYỀN .

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Sói vốn ốm , hôm nay hình như Sói khóc

Khi nó đủ sức tru lên , như hình như bản nhạc cuộc đời lại tấu lên những khúc hay nhất . Sói hết ốm rồi . Bạn TL sẽ không bị yêu cầu vẽ con Sói ốm nữa . Hoan hô Sói.

Thứ Tư, 21 tháng 3, 2012

Và : một Côn Sơn trong lòng Hà nội ?

Tự huyễn hoặc tự bằng lòng với mình ? Liệu đó có phải là một cách để thấy mình đã thật hạnh phúc . Đã sẵn AQ như dở hơi cậu em thân mến thân lại đưa cho quyển sách , tác giả cũng là người uyên thâm, ông bảo thế này: NÉU CHÚNG TA ĐỦ DŨNG CẢM, ĐỦ TƯƠI TẮN, ĐỦ TỰ NHIÊN THÌ CHÚNG TA LUÔN TÌM ĐƯỢC NHỮNG THỨ CẦN CHO CUỘC SỐNG CỦA MÌNH, NẾU CHÚNG TA DỰ PHÒNG QUÁ, CẨN THẬN QUÁ, MẶC CẢM VỚI TƯƠNG LAI NHIỀU QUÁ THÌ CHÚNG TA KHÔNG VỨT ĐI ĐƯỢC NHỮNG THỨ KHÔNG CÒN GIÁ TRỊ. CON NGƯỜI CẦN CÓ NIỀM TIN VÀO CUỘC SỐNG CỦA MÌNH,MẠNH DẠN VỨT BỎ NHỮNG THỨ KHÔNG CẦN CHO TƯƠNG LAI. HÀNH TRANG TƯƠNG LAI CÀNG NHẸ CÀNG TỐT. TƯƠNG LAI CÓ HÀNH TRANG CỦA NÓ VÀ NÓ CUNG CẤP NGAY Ở CỬA MỖI NGÀY CHO CHÚNG TA . vậy đó ông xui vứt vợi những thứ không cần thiết , dám ông thấy trò này biết nghe : thưa thầy con vứt đi cả những thứ có cần thiết đấy ạ. . Rồi : hành trang thì con vui vẻ thấy : Tương lai đúng là có hành trang của nó, nhưng mà nó chả sẵn lắm ở cửa mỗi ngày nếu con cứ cả tuần im ỉm trong nhà không xuống phố . Cợt xíu thế thôi chứ quá biết nhược điểm của mình là đứa cực lười nên tìm cách này cách khác cho mình ung dung mà không có lỗi với xung quanh, mọi người đang làm việc quy củ giờ giấc ngồi đây mà mơ Côn Sơn .
Đã từng có bài học rồi . Lên ở trên Côn Sơn , đoàn khí công có thầy dẫn đi được ưu
đãi đủ thứ, tìm khách sạn nhỏ ở chứ không ở cùng với cả đoàn , ngỡ gặp may vì thấy bức tượng đồng của chủ nhân là tác phẩm từ xưởng nhà mình , chủ là một bác quan nên được làm tặng , hí hửng đúng vào chủ nhật vợ chủ nhà cũng lên nghỉ, biết đúng tác giả pho tượng chồng nên đặt ngay một đôi Tỳ hưu kha khá để ở nhà mới sắp xây xong . Về Hà nội bà đưa cho mẫu gỗ, rồi mãu đá để làm , không nhận tiền đặt , mấy tháng sau xong mẫu gọi đến duyệt thì ôi thôi bà ta vỡ 1390 tỷ VND và đang bị tạm giam , may chưa chủ quan mà đúc ra đồng. Còn mẫu gỗ đẹp bạn xin cho rồi, mẫu đá cũng được cho làm thần giữ của, chả thấy giữ đâu thấy két rỗng đến nơi rồi . Đó vẫn ngồi ở đây mà rổn rảng , mà lý luận , cái gì quá cũng tệ ...dự phòng quá cũng không phải hay , lười quá thì tệ khỏi đỡ . Hão huyền mơ một Côn Sơn giữa lòng Hà nội....mơ thôi.

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

Khoắng

Khoắng tay vớt lấy bóng tà .
Nhấc hồn thơm thảo như là vớt thôi.
Nhấc nỗi buồn, vớt chút vui.
Khoắng lên để vớt ngày mai , hết buồn.





MẤY CÂU NÀY MÌNH ĐỂ MẤY NGÀY KHÔNG THẤY BẠN BÈ NÓI GÌ , KỂ CẢ MỘT SỐ BẠN THÂN , VÀO RỒI VỀ , HÌ . NHƯNG LẠ , CÓ BẠN GỌI ĐIỆN THOẠI TRỰC TIẾP , NÓI RỔN RẢNG , NÓI NHA KHÔNG PHẢI BÌNH BIẾC GÌ NHA, BẠN ẤY BẢO VIẾT VỚ VẨN , CƯỜI BẢO NHƯ DỞ HƠI ẤY VÀ PHÂN TÍCH THEO KIỂU RẤT Ư LÀ TƯ DUY ....TOÁN HỌC , LOGIC...LO GIẾC GÌ ĐÓ , YÊU CẦU ONG SỬA LOẠN CẢ LÊN , TRÊU SAO KHÔNG DÙNG KHUÂY Í ( nghía là khoắng có dụng cụ , chứ không thò tay vào...) RỒI PHÊ BÌNH .....TÓM LẠI RỒI CƯỜI RŨ RA VÀ HỨA SẼ VIẾT LẠI CHO ONG MẤY CÂU NÀY VẪN ĐEM CÁI Í CỦA ONG , HÌ , có ai muốn sửa hộ cho bớt củ chuối thì sửa dùm cho Ong nhé ! Cám ơn .

Thứ Năm, 8 tháng 3, 2012

QUẢ CHÍN.

Quả ngọt đậu vào tay thật rồi- Ta đã từng sẵn sàng ném đi tất cả. - không nuối tiếc - Chỉ để xem và để cười hì - Rồi, Rồi Ta đâu cần hái - Quả ngọt lành đậu mát bàn tay.

Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

Ngày cho chị em , cho mình

Tết rồi nhất định không cắm hoa, chiều qua trêu cậu em, chán quá chưa thấy bó hoa thật nào, nó hẹn đi ăn đi chơi thì chối rồi lại rên , đúng là bà lão . Hẹn lại cuối tuần, mình có mấy em,( sao không phải là anh nào nhỉ?)ngoan đến thế , chiều chị đúng như chiều vong, chơi 15 năm nó đã là ông bố của bốn nhóc, có ngôi nhà mà ở đó một giàn cây trước cửa to nhất mình thấy được làm ở nhà riêng. Em khá lắm rồi, bận rộn nhưng chưa bao giờ hết ân cần, em hạnh phúc vì có cô vợ yêu chồng thật nhiều(.....).
Sáng nay thấy lời phán của Lão chưa chi đã linh nghiệm : cô Ong mạng thuỷ gặp năm Nhâm thìn , khá đây , hình dung giọng thầy phán đã thấy vui , chưa thèm mừng tin tốt Nhận liên hồi tin nhắn từ bạn bè cũ mới , con cháu xa gần chả bù cho năm ngoái cảm giác như mọi người quên mình là đờn bà , chắc tại ngó mình ngang ngang như đàn không bà nên ai đó ngại chúc tụng, hì
Năm rồi khủng hoảng kinh tế , chưa hết khó cho người làm ăn nhỏ như Ong , hy vọng cứ hên như ngày hôm nay để cuối năm Ong hớn hở y như vầy. .
Cám ơn các đấng mày râu có lời thăm , Ong không qua từng nhà để nhận hoa nữa đâu vì ở trong cỏ dại rùi , chúc các bạn nữ , các phụ nữ luôn mạnh khoẻ va may mắn .

Thứ Năm, 1 tháng 3, 2012

Cảm hứng

Xưa chồng hay bảo Ong : lạ , cứ phải có hứng mới chịu làm việc , lúc ấy đã về một cục để có thời gian vừa sạch cửa nhà , vừa đảm nuôi con cho chàng bay nhảy, lúc ấy mọi thứ cũng tạm ổn chứ thực ra Ong cũng có đoạn cày chí chết . Chán thế không ai bàn chuyện bài bạc với mình để chia sẻ câu này : cây ăn vừa đến , cây ù vừa lên . Mấy năm nay không thích chơi bài nữa vì các chân hợp cạ biến gần hết do công việc , còn mình thì cụ thể là có vài thứ để thích hơn , không lãng phí thời gian nữa. Cậu em Đà nẵng gửi cho cuốn Cội nguồn cảm hứng , đọc chăm chú nhưng mặt lại giãn ra , thư thái , đang vừa đọc vừa cảm.....cái hay ở chỗ gần nửa năm nay sau trận đau ra trò , thương thân và có thầy giúp đỡ sức khoẻ đã khá lên , đang lạnh chứ hửng lên chắc chắn sẽ tung tăng được , các anh , các em chỉ chờ nắng là đem mình đạp xe theo khắp chốn . Hay nhất là từ đầu tháng 2 tự kiếm cho mình một cạ rất chi là cứng để chia sẻ mọi chuyện , chả biết bạn đó có nhận thấy không chứ mình thì "kết" bạn ấy , tự mình còn thấy ngạc nhiên về độ kết của mình, thích ghê lắm . Bạn ấy làm cho mình có thêm sức mạnh để làm việc cho ra tấm ra món , có ra tấm ra món thì mới duy trì được khả năng hiếu khách , chứ khủng hoảng toàn cầu hoài túi Ong cũng cạn làm sao mà chu đáo với anh em bạn bè được .Ong nỗ lực và Trời không nỡ , một ngày bạn ấy nhận lời đến chơi Ong sẽ thảnh thơi về mặt thời gian , hào hứng mà cùng bạn ấy lượn phố phường chứ Ong ở mấy chục năm đường phố thì vẫn ngọng , danh lam thắng cảnh , di tích của Hà nội thì Ong vẫn mù mịt lắm ,sẽ sắm cái quyển hướng dẫn để đi , khéo không bằng mấy bạn người nước khác đến mà như người ngoài hành tinh ấy , Ong ít ra ngoài chỉ loanh quanh ở góc Ngũ xã bao nhiêu năm rồi mà . Chúc cho các bạn gặp may như Ong nhé , có hứng thú thì sống và làm việc dễ chịu lắm ấy .Cái cành đào phai ít hoa lắm lá ngoài hiên thế mà đẹp , mưa xuân làm em í hơn hớn .

Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

Nguyễn huy Thiệp

Hôm qua cày khuya rồi về khó ngủ vì nghĩ hơi bị nhiều cả điều đáng và không đáng nghĩ , Thầy thì từ chiều cho một buổi học hiệu quả và những trận cười đủ sướng với các bạn mà thầy ngác ngơ không biết chúng tớ cười gì . Khuya lão thầy yêu quý phang một câu dạy dỗ : Cái quái gở mà nghĩ không quái gở thì tự nó sẽ lui ( hoặc tương tự thế ...ấy nhớ chính xác được ), khôn - vận ngay vào thân và cho lão tội nghĩ về mình một cách quới gở và nhắn tin từ biệt , lão đã không biết lỗi còn cười vui hết cỡ , lão thừa biết mình nghĩ gì , nhưng đọc chính xác được TA thì còn khó lão ợ . Chúng ta đều hiểu , thôi thì trò mượn cớ xa thầy cho rảnh chút , cho bình yên chút chứ cứ kèm riết ( đúng mong muốn của trò , hì ) thì đường xa mãi xa ....rồi lại chiều mãi gió mất thôi. Muốn xuống dòng mà không xuống được ,mấy tháng nay toàn chịu đựng thế đấy , viết cứ liền liền phát ngán - ai dư cơm thì bảu một câu , hướng dẫn tôi tẹo ......qua nhà Duca đọc một bài mới nhất rồi nhìn đồng hồ lại đi tong buổi sáng , nhưng cứ phải gõ mấy chữ thì mới thấy không thiếu mà tiếp tục sống chứ chưa nói có đủ hưng mà làm việc , lại giở trò mèo bốc điện phân công rồi man trá , dối trá cả người làm ,cả thợ cả anh em : chị bận này , nọ ,kia thực ra điêu để lấn ná với bọn chữ nghĩa , hay nghiện thật rồi , mà cái đứa nguy cơ nghiện đủ thứ láo toét như mình cũng là đứa cai giỏi nhất cái đời này thì lo gì chứ. Lúc đau nặng tiêm , uống giảm đau có đơn bác sĩ mới mua được thuốc , anh em nhà chồng bả cho nó xài loại "biệt dược" đi rồi khỏi thì cai sau cho đỡ tội mà nó cũng biết mùi nàng tiên nâu , nói thế nhưng chẳng ai dám dù mình sung sướng gật. Bài bạc mới kính , tá lả chơi phục vụ thiếu chân , chống nhạt thôi - kỷ lục 3 ngày 2 đêm , khuya không đóng cửa mất cái xe mini Nhật hồi đó được coi là một món. Đánh chắn thì ngập luôn không kém nghiện , chơi lừng khừng cũng ổn , tham thí mồ , gan to chỉ thích ù lớn có cước sắc, cước sắc kép cũng gò , được ăn cả ngã về không không , tinh vi vì may mắn có thừa , được chút là thả không đì nhà dưới , không thính tai nhưng thính đoán , cảm giác nhà nào đen chờ chíu ù là vứt ra như đưa ngu cho họ hên rồi giả vờ như ngố , hôm nay sướng gì không biêt .... Vì lời được hẹn thứ bảy cho công việc , vì thầy còn đến qua tận nơi làm trận cười ngớ ngẩn để chào tạm mà không biết có biệt không nữa , vì gái yêu quận 2 bay khuya nửa đêm nhắn : vào miền Nam ấm rồi , không như Hà nội lạnh - lòng người cũng lạnh . Dù bay ra bay vô câng câng công khai là việc nhưng có lúc thực chất chỉ để nhìn nhau nghe trực tiếp từ cả hai đôi môi cong mấy chuyện đời thường , có lần chỉ vì một nhân vật trong chưởng Kim dung có mà cả nhà tư liệu nhưng cứ phải đúng em kể , kể khéo được vài đoạn đã kể qua điện thoại ,đã cười đã sướng xong từ mấy hôm trước , Đời đẹp còn sót mấy rồ như thế . Đấy đang kể về chuyện qua nhà nhóc Du ca ( khéo nó mắng vào ...ấy cho vì chửa biết ngược ngang sao mà gọi nó nhóc - thấy nó hơn hơn đoán bừa vậy , hì )... là sáng nay qua nàng tiểu thư ĐẶng Hà My , nàng yêu kiều này qua đọc chưa bao giờ mình ý kiến ý cò ...tự dưng nhắc đến Nguyễn huy Thiệp làm mình có cớ yajm gác việc và đói lả và lạnh cứng cả tay chân ngồi đây mà mổ cò như mơ ước . Chỗ ngồi lý tưởng nhìn ra Hồ tây , cây cối tươi tốt , cành đào phai hết Tết rẻ mà vẫn được mua chơi để đánh dấu ngày xa thầy ,đống đò ăn uống ngon lành trước mặt , đống công việc nhưng có người đỡ rùi, có cảm xúc .....hì hì , ka ka, keke , thưa thầy , các ông thầy bà thầy ới....( xuống dòng , viết tiếp , hay sang trang cũng được) . Đọc rõ lắm và quên rõ nhanh , thích Nguyễ huy Thiệp nhưng chả tìm hiểu về ông bao giờ - đặc biệt thích dồng dao trong chuyện của ông , kịch rất ít nhưng đỉnh luôn , chơi không thân nhưng yêu với cậu cả của ông , cái thằng chắc sợ chị tủi thân nên lễ lạt nhắn tin như người lớn như chu đáo, lời lẽ đáng yêu văn phong ngon như lành ,lai Đẹp như văn bố ( nhắc nó cho nó máy mắt có nhỡ 8/3 này nó quên , dù cậu này quá hiểu chị nó vô cảm trước quà hay lời chúc hàng loạt ). Nguyên nhân chính để kết thúc đây ạ : hình như tớ tìm thấy ai đó phảng phất nét của Nguyễn huy Thiệp và tớ hy vọng có thể trở thành thân mến với người đó vì người đó chưa bắt đầu viết vì cũng chưa về hưu sớm được. Thôi đã , có việc maast rùi ạ .

Thứ Ba, 28 tháng 2, 2012

Đôi lứa xứng đôi

Em nơi góc phố , luộm thuộm .
Vầy bằng những ngón thơm trong bao tay rất cũ .
Bên kia một người đàn ông đã lẻ 20 năm vẫn đứng mỗi ngày .
20 năm đã đứng , đầu thành tổ chim dẫu trời mưa , nắng . Em mỉm cười : Đôi lứa xứng đôi
. MÌNH THẤY BẠN ĐIỂN ĐỨNG ĐÓ SUỐT MẤY CHỤC NĂM nên Ong tự giễu mình chút đấy mà , tóc người đàn ông ấy bết lại một đống to trên đầu ấy .

Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012

Mến yêu

Giở xem hoài cái ảnh Sóc nâu chụp hai anh em mình , đã đành em ăn ảnh nhưng quả là đẹp , trong mắt em thì anh luôn đẹp rồi , dù ai đó có bảo không hẳn thế . Tại thấy ở anh mọi thứ tốt đẹp nên dù anh có hướng dẫn bao cách chuẩn thì em vẫn ngố nguyên là em - là em yêu anh vô điều kiện , vui với anh như chưa từng vui ,nhớ anh . Nhớ anh cũng ngố , cũng đàn ông thuần Việt dù đi nhiều , nhớ anh đương nhiên coi đàn bà như " đàn bà ...ấy không qua ngọn cỏ ". Nhớ .

Thứ Tư, 22 tháng 2, 2012

HỘI TỤ TINH HOA

22/2/2012 coi như là ngày Mỹ Hợp của Ong và vợ chồng cánh tay trái ngày xưa ra đời ( cánh tay phải lập công ty riêng lâu rồi , đất đai nhà xưởng xông xênh vẫn luôn bên cạnh chị và bạn trong công việc , nhưng ao ước được có thời gian mà "cơn cớ " với cạ cũ mà chẳng bói ra ). Niềm vui và hạnh phúc thật rõ ràng , chưa dám mời khách , mới chỉ anh em bạn bè thân thân yêu yêu đã ngót trăm người , khuya - dọn dẹp xong cả nhà đã về mxuowrng hết để ăn tối , hai chị em chuẩn bị ra xe thì có hai bác lớn tuổi chỉnh tề ôm một bó hoa và một lời chúc trang trọng đến , cả hai chị em đều không quen , thì ra là một em yêu đi công việc không thể về kịp đã nhờ nhân viên công ty của cậu ấy qua mừng. Chẳng còn gì ngoài rượu để mời , thăm quan cửa hàng xong hai bác bảo : chúng tôi có rất nhiều bạn bè người Nhật sẽ dẫn các bạn qua chơi. Mấy chị em tụ tập nhau cả chục năm vừa làm việc vừa vui thú , may mắn là cùng chung quan điểm về cuộc sống , chung cả những khái niệm kiểu trúc trắc , chung cả sự khôn ngoan của những kẻ khờ . Mọi chỗ của Ong đều là chỗ để ai cũng có thể đến chơi , đời vui hơn là nồi cơm bao giờ cũng đủ dùng cho tất cả . Buổi trưa cả nhà đã vỡ oà với một bất ngờ khi một cậu đẹp trai và rất hiền đến với một bó hoa to và một phong thư trắng xoá với cả bí mật không tiết lộ chủ nhân , đang tiễn khách thì cậu bé xuống xin phép về , xưa mình ngại bắt tay mà lúc ấy chủ động , lịch thiệp vô cùng cái cậu trai ấy . Cả nhà xúm vào xem , mình không cho ai xem , đọc xong cất ngay vào túi ( trong khi các bạn "không kịp" mua hoa đưa phong bì thì từ chối , có nhận thì cũng đưa luôn cho ai đó hoặc bỏ đâu không biết ). Cả nhà càng tò mò , mình thì thạo với các loại hoa rồi nên biết hoa gì , khi đố ít ai đoán được vì bó hoa bọc kín mít .......vui . Tạm thế , ai quan tâm Ong thì sang nhà Sóc Nâu xem cửa hàng của Ong chứ chờ đứa ngọng như Ong thì chẳng biết bao giờ mới có hình ảnh.

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

Nhẹ nhõm

Phải tóc ngắn nữa rồi thì ngày nhẹ nhõm - Ban mai thanh bình với hoa cải chẳng bên sông - Em thì thầm những lời không nuối tiếc - Vi vu , vi vu phải gió hát cùng - Sang xuân rồi đã bớt lạnh phải không anh? - Một mùa , hai mùa ai đem đếm - Năm ngày , năm tháng , năm năm - Đủ nắng , đủ mưa , đủ lời khoan nhặt - Có có , không không khúc diệu kỳ - Có có không không khúc chẳng biết có diệu kỳ ?

Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012

Tôi là ai mà yêu quá đời này

May thế - mình được làm đàn bà nên hay đọc sách dành cho các bà mẹ và trẻ em dưới 17 tuổi , thấy người ta viết thế là lập tức tin là thế và đọc một cách sung sướng , rồi niềm vui , nỗi buòn cứ mang dáng dấp con trẻ mãi thế .46 năm được sống cũng để dành được xiu xúi tiền lẻ , chút chút tình thật. Đêm qua không ngủ được , đọc mỏi mắt mà không dỗ được giấc ngủ vì cái lưng lạnh quá dở quẻ , thế là thử làm phép chia , chia những gì mình có cho những người chắc nhận được sẽ hân hoan nhận. Đời ngoạn mục thật , đùa đã đùa được với cơm áo gạo tiền đến giờ phút này thì mình hài lòng với mình mất rồi , mà hài lòng là nguy to .ngoạn mục thật , cái mốc con gái đủ 18 tuổi và vào đại học dấn thêm một bước bé nữa là ok rồi , còn mấy tháng nữa nhưng sắp xếp và người thương cùng Trời đỡ sẽ đâu vào đấy . Nghĩ đến báo cáo với mẹ một cách dễ chịu : con hoàn thành mọi việc của con rồi , nghĩ đến mà thấy sung sướng . Còn vài việc làm dở làm nốt nào . Không biết hôm nay có nắng không ?

Cuộc đời tôi

Vui thế khi thông báo , nói chuyện với em gái sẽ gắng sức cùng bạn bè làm thêm dịch vụ cho người nước ngoài thuê nhà , ở với cãc bạn ấy mục đích của mình cũng nhẹ nhàng là cho con và mình được tiếp xúc với tiếng của họ , hy vọng cải thiện một chút khả năng khoa chân múa tay của mình và con sẽ có cách nhìn toàn diện hơn về cuộc sống , lúc trước quán trà hay có khách nước ngoài , chỉ có mình chịu khó mở menu ra giới thiệu , kiên nhẫn và cố gắng để họ hài lòng vì mấy chục ngàn đã đành vì mình yêu trà lắm , thích ngửi cả mùi thơm của các loại hoa , cây thuốc nữa . Không dưng người lạ bất đồng ngôn ngữ lại nấu cho mình ăn , tặng mình cái đèn đẹp và hợp với mình đến thế. Em gái buông một câu : chị thì làm được gì , làm kiểu của chị.....lòng chùng xuống giây lát rồi thở thật nhẹ , may cả hai mẹ con tập khí công được chút thời gian nên có hơi thở nhẹ và sâu . Y như hôm mình dựng xe máy bị đổ vào ô tô đẹp của một vị chức sắc , vợ ngài ra đòi chứng minh thư của mình để bắt đền , đưa cmt và mình lạnh tanh , lạnh tanh nhìn cái thế giới vừa tham lam vừa nhạt nhẽo mà không chút lo lắng . Thỉnh thoảng tim vẫn đau , thấy được mình thản nhiên trước những điều khó chịu thậm chí như xúc phạm mà hài lòng về mình . Thôi thì sinh ra con trai con gái mặt mũi sáng sủa , khả năng cũng tạm ổn , sức khoẻ cũng được , chút nhân hậu mẹ mong cũng thừa hưởng ít nhiều , dễ gần , đáng mến , có khả năng thích nghi cao , ngôi nhà và mảnh vườn nhỏ cũng tự tay làm lên , khi lấy chồng còn phải chờ lương mà trả tiền hoa cô dâu , 1 cm đất cắm dùi cũng không có , bữa ăn sáng còn phải nhịn khi bụng mang dạ chửa đạp xe làm thêm ca mà nuôi chồng ăn học . Thôi thì như thế tạm bằng lòng rồi , những ngày tháng liệt giường liệt chiếu nghị lực ở đâu mà vượt qua cơ chứ . Cứ nghĩ đến bố mà xót xa , mà chả thiết gì , rồi lại nỗ lực để thấy mình không phụ những mong đợi rất nhỏ của bố ngày xưa . Buổi tối bé Hương gọi nói mai em ra mừng rú , hỏi được ngôi nhà có vị trí đẹp và giá hợp lý mà cả chàng và chị chẳng thấy chút nhiệt tình nào , may mà còn sót được vài người cùng có quan niệm giá trị sống " ngốc " như mình. Thứ ba sẽ vui dù tốn công tốn sức , nhìn vợ chồng Thức nhỏ tuổi mà chiến đấu không mệt mỏi vẫn giữ được cốt cách thấy vui và tự hào . Gặp lại Hằng , cả anh Cường chồng em vẫn nhớ mình ....sung sướng : đi - đến , gõ - mở . Ơn Trời , em vốn bé hơn mình có một tuổi trông trẻ nhưng thấu đáo , vừa chăm vừa ngoan , trước lúc nào cũng đón mình khi đi công việc cho trường cho lớp các con , biết mua đồ ngon , tốt mà giá đúng nhất có thể . Mọi thứ phía trước đều có hướng thuận lợi , gắng làm gì tốt nhất có thể để mỗi sớm ung dung với chén trà , ngắm mặt trời lên - dù có lẽ sẽ chỉ luôn luôn một mình.

Họ An

Trưa nay hân hoan tiếp 20 lãnh đạo họ An nhà mình họp " trù bị " cho ngày 26/2 họp họ An toàn quốc . Vui tíu tít , giai họ đông , dâu họ cũng đông , gái họ thì quá ít , phần đông cũng lo giang sơn nhà chồng ít ngó về dòng họ của mình , từ nhỏ Ong đã yêu cái họ , cái tên của mình tha thiết , tự hào vè họ An lắm và thấy chữ AN thật là đẹp . Anh Thuỳ cũng khá thành đạt về mọi mặt nhưng về hưu rất sớm cùng mình và mấy anh chị trong nhóm liên lạc nhiệt tình với mọi việc của họ hay đùa : họ An nhà mình có cả kho người biết lo , chả thấy lính toàn thấy thủ trưởng , quý thật quý mấy chục người đã thấy gần , mấy trăm người ngày giỗ tổ cũng vẫn thấy thân thiết , tự hào vô cùng . Gia phả chỉ còn tìm được cách đây 700 năm , chi nào cũng có nhà thờ tổ , đến ngày giỗ họ An Hà nội bao giờ cũng chu đáo với từng chi , mình được theo các bác , các chị , các anh đi khắp nơi , Trời sinh ra cái đứa vô công rồi nghề như mình để ba tuổi ranh đã được đại diện theo chú bác đi khắp nơi , mình cũng lấy làm hạnh phúc vì thấy thay mặt bố mất sớm đã làm được chút việc có ý nghĩa. . Giờ trời đang hửng nắng , đời thạt đẹp .

Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

Tế nhị ..

Nói thế thôi cái đằm thắm của người Bắc vẫn quyến rũ hơn , bền vững hơn , cái khí hậu lạnh , lạnh đến sợ với mình làm mình co ro , ra khỏi chăn là hắt hơi ngay lập tức , không biết vài năm nữa chịu sao nổi. Cái lạnh vẫn là quen thuộc , tựa như nỗi nhớ , khó tả , khó chịu , khó hưởng ...
Ngày sinh nhật anh bận , hôm nay anh lại bận , toàn những lúc mình mong thì anh như đoán được toàn rèn luyện mình thôi , mình tự tôn cố ép để nhẹ đi nhạt đi nhưng rồi có lúc mọi thứ hiện về nhắc nhở không cho phép mình bỏ qua nữa . Quên sao : quân tử cậy mình kia mà , hì .

Tả tơi + bầm dập = .....

Cố tình để cuộc sống chạm đáy , thế nào là chạm đáy ? Cố tình lánh lánh tình , lánh lánh tất cả các loại tình . Nghĩ sao làm vậy , anh chuẩn thế mà có nghe hết anh đâu , thương yêu mẹ có nghĩa là không làm phiền, chồng con đầy đủ , thậm chí cháu chắt nếp tẻ đủ cho cụ vui và tự hào chút chút , hôm qua mẹ gọi bắt đi khám , ít xuống nhà , xuống là vui hay không cũng ra chiều hơn hớn để mẹ khỏi phiền lòng. Thấy anh hay đưa vợ con về ngoại sao thấy mọi người chuẩn mục tốt thế mà mình không theo được , vợ mới của chồng chưa có con chung , chưa được 2 năm mà cô ấy chu đáo , yêu quý , thân thiết nhà chồng đến vậy , mình hơn 20 năm ù lỳ - yêu quý và được yêu quý cũng lặng lẽ . Ngày sinh nhật có chút quà , chút tièn nữa mới buồn cười , mẹ vẫn cho một món nhỏ tượng trưng, hoa là thứ thích nhất thì chỉ có một lọ ,là hoa cẩm chướng , ba ngày rồi mới thèm bỏ ra cắt cắt , cắm cắm . Bông cẩm chướng có rất nhiều nụ , khi cây hoa cho nụ phải mất công vặt vợi đi cho nụ chính mập mạp , lại nhớ Mạnh bảo : Q làm vườn nhưng dùng laptop ....hoa hồng khi thu hoạch cắt bông rồi thì phải tỉa vợi cành đi cho cây khoả , loại hồng bạch , hồng nhung xưa vừa thơm vừa lắm bông đi đâu mất giống , lâu rồi chẳng được ngậm vị chát mà ngọt của cánh hồng nhung thật dày ... Giờ thỉnh thoảng lại thích hoa thược dược , thược dược cánh sen bình dị , hồng thơm , hoa nữ hoàng hồi này cũng thấy ít mà có thì cũng đắt thật là đắt, nhớ anh quá , viết cũng không đỡ , sao những người đàn ông kha khá quan tâm đến mình toàn tuổi tý chứ , hơn mình 6 tuổi thì cũng vừa , cũng hay . Chẳng ai đủ mọi nét mình hài lòng như anh nhưng họ không vướng bận như anh, họ sẵn lòng đấy sao mình trơ khấc ra , chỉ có anh làm mình vật vã thế này , anh chẳng dạy chế ngự thì mình cũng biết phải tập mà chế ngự . Mình thích anh ngay từ ngày đầu , ước nguyện nhiều đến độ trời cũng cảm mà ban anh cho rồi , hơn 5 tháng hạnh phúc thật từng ngày , có cách mất vài ngày thì vẫn hạnh phúc vì hiểu thiếu anh mới biết mình nhớ , mình cẫn anh đến thế nào . Ngày hôm nay dài quá , thiền cũng không đem lại bình yên , uống thuốc rồi mà vẫn đau , cơ chế hoạt động của tim của não phức tạp thế làm sao em điều chỉnh cho được , anh thật ung dung tự tại hay tình yêu của anh đem san nhiều nơi nó bớt bớt rồi......tỉ tỉ lần sau , đùa thế , cứ đù thế làm em ấm ức lại muốn như lúc chưa được anh thương , kệ ngày kệ tháng , bèo nhèo....

Thứ Hai, 13 tháng 2, 2012

Whitney Houston

Vừa làm vừa nghển cổ xem lễ trao giải Grammy . Thế là ca sĩ Whitnney Houston đi mất rồi , đúng ngày sinh nhật của mình , nghe nhạc , xem phim nàng đóng , mình mê nàng lắm , yêu thích nàng nhiều lắm .

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2012

Cơn dại....

Muốn viết gửi Nẫu vài chữ trước nhưng thôi viết trước vài dòng rồi quay về chủ đề chính sau . Nẫu làm tớ mất hết cả tập trung khi nghe cậu về tiếng nói của cậu , chuyện tớ sẽ kể với cậu thú vị và ý nghĩa đén nỗi có thể cậu sẽ chịu nhận tớ làm bạn tốt tắp lự ( hay thôi để hôm này lớp tớ họp , tớ mời cậu như là khách mời danh dự và tớ trực tiếp kể cho cậu nghe cho nó thuyết phục ? Thế nhé !.)
CƠN DẠI : 4h sáng đã dạy , thế là tốt rồi vì hơn mọi đêm được chút , trước ngủ dạy cứ chong mắt mà chờ sáng , giờ thì có phương án đơn giản mà hiệu quả : mua cho con gái cái miếng che mắt thế là thoải mái bật đèn mà đọc . Hôm nay thì nổi hứng vì ngày mai là ngày lễ tình nhân , nhắn tin cho một " dấu yêu " tận bên Đức , cầu âu thôi - may thế nàng về ăn Tết chưa đi , hai đứa giận nhau mấy năm rồi , làm lành một lần rồi , gượng gạo, rồi nhớ nhau muốn khóc mà nhất định không ai nhường ai , sớm nay nhắn bừa , nàng OK mai gặp , sướng run , nàng đẹp yêu kiều và biết điều nhất trong những người biết điều mình từng biết trên đời này . Yêu thương từ nàng tràn qua những người xung quanh làm ai cũng thiện lên. Lại nhớ cô bé Con đường mây trắng , em ảnh hưởng đến lời cầu khi mình đi lễ chùa , vốn chỉ đi thắp hương để đó chả biét cầu khấn bao giờ , bây giờ thì lời cầu khi đi lễ , đi vãn cảnh khắp các chùa là đơn giản thế này thôi : hạnh phúc chia đều cho tất cả mọi người , câu cầu này thật sự làm mình thấy vui , thấy bản thân mình hạnh phúc rồi . Hôm nay bà cụ hơn 80 tuổi chu đáo cho con đón mình đi cùng lên Sơn tây dâng chuông , kính phục bà cụ , bà đi lễ và làm từ thiện không mệt mỏi , như là tiên vậy - khoẻ mạnh , da dẻ hồng hào đẹp ghê lắm ấy . Vừa gõ vừa nghe Lê cát trọng Lý hát " Trời ơi " , mình cũng kêu Trời với lời kêu hân hoan , muốn kể với LNĐ chứ không phải khoe đâu nhé : Bên chùa Sùng Phúc , là Thiền viện bên Gia Lâm đó Lão , em được gọi sang lấy mẫu pho tượng bằng đồng cao 2,2 m , nặng trên dưới 2 tấn chuẩn bị chuyển đi Canadda( cùng với lô tượng đã đưa sang Ấn độ ), phải lấy mẫu ngay để không phải mất công tạo lại , thầy chỉ yêu cầu chỉnh sửa chút cho phần thái dương nở hơn chút thôi , bao nhiêu việc phải làm , mừng lắm nên phải nói : bao nhiêu việc sắp được làm mới đúng , cơn vui nên gõ lung tung đầu cuối, tự gọi cơn dại cho khoái chí . Cơn dại này chia sẻ với LM yêu , TL, bé Con đường mây trắng , Nường Trăng , Hồng Nhật , VNG( D), Bác LínhKTPB, Bác Cựu , mẹ Sóc Nâu và các bạn của Ong mà Ong chưa thể kể hết.... gửi cơn vui này đến An Thảo và mong nàng hồi âm , sẽ vui trọn nếu nàng khoác tay bé Dế, bé Tím xuất hiện một sáng đẹp trời. Lạy Trời cho con công việc được hanh thông , để với sự tự tin vô căn cứ con có tấm vé ưu đãi mà lần lượt chu du gặp : nàng LT trong Cần thơ, bé Bảo Thương , nàng ĐKĐ xinh đẹp,nàng A...quen với Bác Cựu mà Ong không viết được cái tên cho chuẩn, chị R trong Sài gòn, Hằng Đỗ, Bích Ngọc , Lão NĐ lớn, cô KT , Beea , chị Hạt Cát , bác Trần Trung , NAT, SATO ,Bìm bịp ( ít hy vọng nhất )......là Ong mà , tớ sẽ bay đi tìm gặp hết các bạn , dĩ nhiên là những bạn chịu hy sinh thời gian cho mình . Đặc biệt hy vọng với sự dẫn dắt , lòng nhiệt thành của VTA ( LC ) có một ngày Ong được gặp nụ cười của N ngoài đời cùng với thiên sứ TC. Ước thêm : MTV cho gặp dù chỉ để nghe " mắng "., lại ước thêm : ......có mà đến ngày kia , đi làm thôi.

Xem VTV2

Yêu à , em lại đang xem ti vi đây , không HBO nữa , dành thời gian để học , để nghe đây. Đấy kỹ thuật đấy , đừng tiết kiệm lời yêu thương , đừng ngại chiều người mình thương. Tình hình như họ đang bàn thì em đi ngược thời gian đấy , qua 35 là có vấn đề , em chậm mọi thứ nên lại hoá may mắn , anh có ti tỉ lần sau thì biết em chẳng giống 46 sang 47 một ngày đâu nhỉ ? Nếu cuộc sống cứ như bình thường cứ khoác lên người trăm ngàn lo toan , tính tính , toán toán , nhỡ bị gì là căng thẳng - tóm lại là không chủ động được về mặt tinh thần.....thì sẽ nhanh già , mới hơn 5 tháng mà Anh đã đem em trở lại , tốn chút tình và quá nhiều thời gian của Anh cho em , biết ơn lắm đấy , nhớ lắm , ghét lắm , cảm động với tình anh lắm nhưng vẫn cứ đòi hỏi chút nữa đấy. Yêu anh .

Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

Tiếng thì thầm bằng nước mắt

Tiếng thì thầm bằng nước mắt.

Đêm sáng trưng cho tóc ngắn làm ngày ...

Ngủ dập ngủ vùi rồi dạy lại coofee đúp , mình đang dại , đang nức nở thì chàng con cón ra về , hệt như hôm đem cây hoa vàng về , hì - xem đi , nhìn đi nàng không tồ , cuộc đời thật lắm . Chàng ung dung tự tại , hôm nay nàng khoác thêm cho chàng tấm áo mới để quên chưa mặc - bác ái - bác ái mà nên nàng có lượt , cảm ơn , cảm ơn . Hết ngày 11 rồi , hết mất rồi , ngày hàng tháng nàng tự đặt ra để tiêu chút tiền cho những người làm với mình vui . 5 tháng rồi không bài bạc , không hư ....vẫn thỉnh thoảng khoái: cây ăn vừa đến cây ù vừa lêm , sướng ....Giời thương cho con chút lộc để con bắt đầu cho vững chút Ông Giời nhé ! Mai vẫn lạnh , cố dạy mà đi chợ cho vui , mua vài thứ , chút đồ ăn , ít rau , sải bước cho nhanh lấy cảm giác còn sức lực , còn hào hứng , nhớ cái tượng vắt chăn quá , trong mắt mình cái tượng đó vừa đẹp , vừa ý nghĩa . Hôm trước đùa vẽ tiệc của thánh , thần hay bữa ăn uyên ương , vẫn nhìn thấy anh , thấy nàng rất rõ , không gian rất nhẹ rất yên . Nhiều việc đáng làm mà , nhiều số phận đáng quý mà , nhiều người đáng mến lắm , nàng hãy yêu chính mình nhiều chút đi , lại đi matxa , lại chạy nhảy tung tăng mỗi sớm , nhất định là chân sáo nhé , lại thấy : môi thì thầm , lại dang rộng cánh tay cho gió ùa vào nhiều như nỗi nhớ , lại thấy : gió lãng du từ chốn đen tuyền - giấc mơ vẫn hay là mãi xanh ?

Em sẽ về ...

Em sẽ về , tớ sẽ qua , anh sẽ đến , Lão sẽ ghé , ....tôi ở góc riêng , cõi riêng và có thiên đường riêng.

Em đi đâu mà vội - Bống lòng suối thảnh thơi

Em đi đâu mà vội .....hát chả lúc nào đúng lời chỉ đúng nhạc không chế cũng thành chế , chế biến linh tinh . Em đi đâu mà vội . Bác sĩ dặn không xách quá 5 kg , không ra ngoài khi mặt trời chưa mọc - thế là được thể - mưa suốt tuần ngồi mà đồng, nhé !ngày hôm nay đủ 3 cữ nha - lướt khướt từ sáng sớm , chả bao giờ uống sáng hôm nay tận hưởng mừ . Kinh , hơi tởm mình - đôi khi có , cũng có cơ hội mà , đểu thì hơi nặng lời - có mà , có mà có ham , có hố , có tử tế , có hẳn hoi , có mà .....có nhiều rượu thế - lằn nhằn với thầy : không dưng tôi ăn ít mà tôi lại làm quán ăn - quán bán rượu í ạ , ngâm cả 10 , hơn 10 năm bao nhiêu là nhiêu rượu. Em đi đâu mà vội , Bống à Bống à ơi , chả biết đúng sai - Có tình yêu đấy , có vẻ t hế ạ . Đi đâu mà vội , đi đâu mà vội .

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012

Rằm tháng riêng

Nhâm thìn , lạnh ,mưa suốt - hôm nay hửng nắng , cái đứa như thời tiết hửng nắng theo . Sáng được dữ liệu đặt hàng đầu tiên - đầy hy vọng . Khách Sài gòn ra dâng pho tượng Phật lên Chùa , có một người bạn đi cùng thấy mẫu pho tượng khá lớn ở Chùa đẹp gọi điện bảo mình đến lấy mẫu để đúc cho bác ấy. Thích thật đúng rằm Chưa thể khai trương của hàng vì còn phải chuẩn bị nhiều . Mùng 9 Tết đã có người tìm mua tranh đồng để tặng khánh thành nhà , tranh khổ lớn không phù hợp , tranh bé thì không xứng, khi mình bảo : sao các bạn không chuẩn bị đặt trước , nếu đơn giản chỉ cần phong bì thì phong bì đi , đã cẩn thận thì phải có chuẩn bị chứ , phải xem tuổi chủ nhân , sở thích .....mấy bạn đều gật gù , lại mách : khôn thì gặp riêng vợ sếp trò chuyện , tìm hiểu , muốn tặng tranh thì phải xem chỗ treo rồi tính kích thước sao cho hợp ....tóm lại đi mấy đường cơ bản , các bạn nhất trí cứ đến dự đã , tìm hiểu rồi quay lại đặt . Ra về còn nói với :qua rằm em sẽ qua quán ăn , cũng với : nhớ đặt trước , giờ quán bé đi rồi đi đông không đặt là không có chỗ đâu . Mình làm cả hai nơi , vất vả chút nhưng một khách hàng có thể thành hai một cách vui vẻ và tin cậy . Vui hơn một phần vì bớt lạnh , thấy khoẻ hơn , lại hào hứng mời các bạn đến chơi , các bạn ở xa giờ đến có thể nghỉ lại đàng hoàng chứ không tạm bợ như mấy hôm em Hồng Nhật ra chơi với Ong đâu , chờ các bạn .

Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2012

Ngoan nào - đừng khóc

Điều tốt nhất , hệ trọng nữa nó có biết yêu , nó khát khao yêu cái hoàn thiện dù ai cũng nói không có gì tuyệt đối , nó chờ anh mãi trong đời rồi đành lấy một chút tình cảm của người khác , mặc cảm có lỗi không làm nó bớt yêu anh , vẫn có lúc ước không phải yêu cho đỡ sợ - sợ cảm giác mất mát chẳng thể chịu đựng . Khôn ngoan chẳng lại với Giời , ai dám nói tự quyết định được số phận của mình chứ , được một phần thật nhỏ thôi phải không nào , nhớ anh quá , nhạt miệng , thèm uống , thèm đánh bài . Phải làm sao để không bị rơi vào tình trạng này đây , xỏ giày chạy nhé , chạy nhanh một chút .....

Đã từng

Rút dao chém xuống nước nước càng chảy mạnh , nâng chén tieu sầu lại sầu thêm .hì

Thứ Bảy, 4 tháng 2, 2012

YOGA

Ngừoi ta bỏ chanh vào muối hầm , tôi vắt cam cho ngọt. Tự bao dung với số phận của mình , hy vọng nó sẽ dễ dãi với mình hơn . Người thương gửi cho toàn mật , nêm vào , ngọt gắt. Hết muối - tôi đi đốt tre , tro sẽ ngọt không cần nêm , nếm.

Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2012

Nuôi con - những niềm vui lớn

Nàng đã nuôi con tương đối dễ dàng , trong điều kiện có thể đã cố gắng hết sức để hai đứa trẻ được đầy đủ về vật chất , về tinh thần thì cái đầu nàng đã thiên biến vạn hoá cho hai đứa trẻ lớn lên , khá yên tâm về khả năng sống tự lập của con . Ý nghĩ sẽ không sống đủ để dìu dắt con như những bà mẹ khác đã để cách nàng dạy con khiến gia đình nhà chồng không thật ưng ý , chồng thì nhàn vì yên tâm vợ là mẹ đồng thời là cô giáo kiêm bác sĩ . Nhìn quanh mình thì đành nín lặng coi như đã làm tạm ổn phần mình , cũng như xưa bố mong muốn ở nàng , bác ruột nữa , mong muốn mà mà nàng có làm được gì cho đáng đâu . Giờ thì mơ ước , cuồng vọng của nàng khi chàng đem yêu thương làm nàng lấy lại cả sức lực và nụ cười sẽ , là sẽ có một em bé , em ấy sẽ được ôm hôn mỗi ngày , nàng sẽ không lạnh lùng với em ấy , vẫn dạy em ấy những kỹ năng sống mạnh mẽ chút ,nhưng lo gì chứ còn chàng bên cạnh mà , nàng sẽ sống khoẻ mạnh và thật lâu để nhìn em ấy lớn lên , ngắm em ấy và biết chắc rằng em ấy có nụ cười đáng ghét y như bố của em , nàng đi vào giấc ngủ sớm hơn mọi ngày vói giấc mơ này đấy - Chàng chớ hỏi nàng uống thuốc chưa nhé, vì chàng mới cần điều trị dài hạn nếu chàng biết nàng bệnh mà còn cố tình lây.

Suy nghĩ hết chuẩn

Toàn ý nghĩ lộn xộn và vớ vẩn , rõ khỉ . Chờ chán chẳng thấy kẹo , chắc chàng đủ ngán ta rồi - đấy cũng là một điều hay , điều đẹp trong những điều đẹp chàng nhỉ !

Con của chú ngựa hay nhất

Chú ngực đua hay nhất từng sống có tới 600 con , mỗi chú ngựa con là cả một gia tài lớn .....hìhihi.,Kakaka, kekeke

Có thể

Chàng biết nàng thích xem phim , biết nàng nhí nhố thích nhiều thứ và chẳng có gì cụ thể trong cái đầu nhúm não , nếu điều chàng đã từng ấn tượng trong lần đầu gặp : đang nói , nàng dừng chút - mình đanh nói gì nhỉ ? Chàng nghĩ nàng thiếu tập trung hay là gì ? Có những cơn thế đấy vấn đề cứ nảy sinh nàng giải quyết không suể , ý nghĩ đi nhanh và nàng nói nhanh khủng , khi nàng nói với tốc độ cơn hứng không phải ai cũng đủ khả năng hoặc kiên nhẫn để dự . Rất vui vì có sự trùng lặp không đáng ngạc nhiên nhưng nàng thấy ngạc nhiên lắm - là kẻ sáng tạo , tinh hoa của đất trời người thật việc thật cũng nói câu này khi hào hứng trình bày một việc không tưởng ( việc sau này đã thành hiện thực ạ ): cậu hãy nói cậu không hiểu tớ nói gì đi , người đối thoại : cậu chưa có chỗ ở hãy về với tớ . Họ đã gắn kết với nhau như một hiện tượng , những người hạnh phúc đến thế . Tìm trong cả thế giởi này đi nào , tìm một người mà mình nói gì cũng hiểu đi , sẵn lòng mở tiệc mời những ai tìm được người biết nghe mình như thế , nào mơ ....có gì là không thể ?

Ngựa đua hay nhất từng sống

Tiếc mình không biết chút tiếng Anh nào để hiểu lời bài hát trong phim , chỉ biết xem phim xong , rất nhiều phim cứ phải nghe bằng hết bài hát lúc cuối và bắt em gái hoặc con gái dịch qua qua cho nghe .
Xem gì cũng có những cơn xúc động cực chuối , nước mắt lăn ầm ầm - hạng phúc thì nó lăn thế , còn khóc nước mắt thường khô .
Nó không sợ lưỡi gươm và vinh quang . Một bộ phim thành công thường có những vai phụ xuất sắc , xem xong dù là ở rạp hay ở nhà mấy chị em , mẹ con - cả đọc sách nữa , cả với một số bạn thân là cứ khuya mấy cũng phải kể đoạn này , khen đoạn kia , ý kiến này nọ....Đã có lần khi bố mới mất mấy chị em về nhà ăn Tết chuyện đến 4 h sáng mẹ mình phải thắc mắc mà như là ghen tị một chút : chuyện gì mà lắm thế ? Xem phim , những phim nổi tiếng hoặc chỉ nổi tiếng vì doanh thu thể nào nhân vật mình thích cũng không giống số đông . Xem bộ phim này suốt tuần không biết bao lượt mà chưa lần nào được xem trọn vẹn . Hôm qua đi Lễ ở Tuyên Quang sáng sớm dững xe ăn sáng bật đúng đoạn cuối .....
Bộ phim về một chú ngựa với hàng loạt diễn viên đỉnh , mấy vai phụ : nuôi ngựa , nài , quản gia - hơn cả đỉnh . Phút cuối chú ngựa đua " hay nhất " băng về đích ....mọi diễn biến khỏi tả vì đạo diễn thiên tài rồi , nhưng giọng nói , ánh mắt của người trực tiếp chăm sóc chú ngựa làm mình rơi nước mắt - nó chứa đựng đầy ứ tình yêu , niềm tự hào và .... Không diễn tả hết được , chẳng nỉ non nữa để mọi người xem , ai có cùng cảm nhận thì chia sẻ với Ong .

Thứ Tư, 1 tháng 2, 2012

Mùa xuân đầu tiên

Ngần này tuổi , tương đương với bao xuân , mùa xuân này em vui nhiều lắm , tối anh qua hít hà anh một lát nghe , lại nghe như mình sống đủ rồi ,chỉ muốn gục vào lòng anh mãi thôi ,như ông bụt í , hiền ơi là hiền , yêu quá là yêu , anh đem niềm vui , dạy em mãi chẳng biết kết quả sao mà kiên nhẫn thế chứ . Yêu Anh , CMT ơi , yêu Anh.

Thứ Ba, 31 tháng 1, 2012

Nếu chúng mình lấy được nhau

Nếu chúng mình lấy được nhau - anh có tin anh là người khổ nhất - ai mà chịu được suốt ngày em mơ ước : Mỗi sớm để anh luôn thấy nụ cười , cái bặm môi như trẻ thơ hờn dỗi , có bực mình anh vẫn muốn thơm -Anh hãy tin anh là người khổ nhất - em sẽ nâng niu âu yếm suốt ngày - Anh sẽ mệt vì ân cần cho lại - em muốn chạm vào mắt vào môi - kiếm tìm những cánh hoa hay loài thảo dược , để anh ngập tràn trong hương sắc tự nhiên . - em sẽ vẽ ra những trò gì nữa nhỉ ! Bằng trí thông minh và mong ước triền miên - Anh chấp nhận không khi anh là người khổ thế ? Anh có thể được chút này thôi nhé : Ánh mắt em rạng rỡ không mùa .

Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012

Tử tế

Cũng có thể chàng nhớ nàng thật , cũng có thể chàng tiện đi đâu đó , veo qua nàng một lát vì biết chắc nụ cười tươi rói , rạng rỡ của nàng không phí công lội rét thêm một đoạn ( đoạn này có thể ngắn , có thể hơi ngắn ).
Chịu , chả có cách nào khai thác được chàng , chàng quá ung dung , quá tự tin , mà nàng thì say đắm chàng , khi chàng đến nàng vui quên hết cả quyết tâm rằng muốn độc lập , tự chủ để khỏi vất vả với những cơn nhớ . Nhiều lúc cố hiểu mà vẫn thấy bỡ ngờ với cách chàng tư duy, dù được gần gũi ít thời gian rồi , dù cách chàng lý giải mọi thứ vừa nhẹ nhàng vừa thuyết phục, nàng vẫn như mói gặp ,mới biết chàng ấy , cố để hiểu chàng thì càng thấy đừng hòng hiểu . Mong muốn khóc thì không thấy , lúc kệ không thèm ngó đt thì lại ríu rít , lạ . Hay mình yêu nhau thật chàng nhỉ ? Trêu nhau suốt thế , nhưng mà chàng rõ ai yêu ai chứ nàng thì chịu - chả bao giờ nàng chịu công nhận điều gì cho dù nàng có cất công tìm hiểu , có gật đầu công nhận thì dạ vẫn bán tín bán nghi - rõ khỉ .
Ghét nhất ngửi thấy mùi thức ăn trên áo quần đấy chàng , vì muốn chàng chỉ thấy thơm tho mà nàng không chịu làm bếp ở quán nữa đấy , vì muốn chàng vui và hạnh phúc nàng đã để ý đến bản thân nhiều hơn nhiều đấy , dĩ nhiên kết quả là nàng hưởng nhưng rõ là chàng là nguyên nhân để nàng bắt đầu , biết ơn chàng quá tử tế mà cất công cho em mừng , lúc trẻ cơ được theo đuổi , được chăm bẵm đã đành , ơ hay thế tự mình hiểu là mình hết quyền đòi hỏi á ? Không đâu ạ , nàng kém khoản biết mình biết người lắm - yêu nàng đồng nghĩa với cả chút chịu đựng đấy ạ . Kính phục chàng , kính phục sự tử tế của chàng . Ai dám nói phúc đức tại Mẫu nào , người như chàng con cái cũng được hưởng may mắn và bình an chứ - không dưng mà mình ước chàng là CN và nàng là MN chàng nhỉ ! Thể nào kiếp sau cũng tìm nhau để chung sàng cho coi , lạnh thế này sẽ ngủ ngon chứ không chuyện linh tinh các thể loại đâu nhỉ ? Nhớ chỉ nói chuyện thôi mà sao hạnh phúc ngập tràn .Khéo yêu thật.

Viết lại phần mềm

Luôn thấy tự hào về bản thân , dù lúc gặp những khó khăn , những không may mắn mình cũng can đảm vượt qua . Chắc có sự sắp xếp nào thật chứ nhỉ? Mọi thứ là của mình , khơi khơi bỏ hết lại , loay hoay tạo dựng lại , về lý thuyết thấy mừng vì mình sống động trở lại , sức khoẻ quả là không nên đùa , phải tự mình giúp mình thôi, anh có thúc đẩy có " ảnh hưởng" cũng chỉ một phần . Nghe lời anh viết lại phần mềm , phấn đấu trên nền đã có , sống tích cực nào. Thấy anh như thấy điều may mắn , may mắn đã mỉm cười - ta cũng mỉm cười nào.

Thứ Năm, 26 tháng 1, 2012

Yêu ơi

Em chẳng muốn đi đâu , dĩ nhiên là vì em vốn ít thích ra đường , mùa thu vừa rồi anh lôi được em đi kha khà nhỉ ! Chỉ chạy đi một lát là muốn về nhà vì về đây chỗ nào cũng sẽ nhìn thấy anh , từ tầng 1 , từ cái ghế ngoài cửa đến cái ghế bên trong - cái ghế mà tối muộn anh qua chúng mình ngồi bên nhau một lát rồi anh về , như thế không phải là tình yêu nữa thì em thật bất hạnh , hôm nay không gặp em nhớ đến dại người đi rồi , hôm qua cả buổi sáng mình bên nhau , em thoải mái vì thấy mình hết áp lực phía bên kia rồi , thấy mình là trọn vẹn của anh , em hy vọng ngày hôm qua lắm đấy , em giữ thật kỹ những gì anh cho em - rất có thể em đạt được giấc mơ kỳ diệu của đời mình cũng là niềm vui của anh , em tâm niệm và đã từng cầu xin đấng thiêng liêng rồi , anh nhớ ngôi đền cậu bé trường sinh trên Tam đảo chứ , anh đồng ý để em cầu mà.em biết mình sẽ hạnh phúc nhiều lắm nếu như chúng mình có được điều ước ấy. Nhìn đâu cũng thấy anh , em lười và lại xấu tính vì hay đòi hỏi linh tinh những cái không đâu mà lại thích được chiều chuộng chăm sóc anh, cái hộp kem cứ đập vào mắt em , sao anh không ở đây để em chạm vào bàn chân anh , chạm vào khuôn mặt anh . Sáng mai có thấy nhau sớm không anh , chờ đợi nhớ nhung thế này đây , tình yêu của đời tôi đây thật rồi , thật rồi . Không thể gọi lớn tên anh , em thì thầm : Tuấn yêu - Anh nghe thấy không ? ,

Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

Xin dưa muối

Nhắn thầy yêu : nói vợ yêu cho người yêu anh ít dưa muối , người yêu anh nhé , không phải người anh yêu ( nên anh vô tội - hay vô số tội?)Sao có ngày mình nhơn nhơn thế này được chứ ? Anh cất công , tranh thủ mọi lúc để mình được ấm áp , nếu là mình có chạy đi tìm anh thế không , cả lúc mưa lạnh thế ? Vợ anh mẫu mực thế sao anh lại thích gần mình , hai anh em có thể ngồi vậy mà trò chuyện không đầu không cuối hết giờ này qua giờ khác nếu anh không phải đi , nhớ cả hơi thở của nhau rồi , làm sao mà nhớ thế . Nhắn anh độc một chữ : khởi .....sao cứ là em nhớ anh trước thế , anh kín đáo và biết cất giấu mình giỏi thế sao , em chả thể học được đâu - nhớ anh , nhớ anh lắm mà . Anh câu chữ chuẩn nhỉ ! Có lúc em thích , có lúc em như là không hiểu , thích anh , thấy anh vừa đẹp vừa hay , lại có lúc ghét thế , ghét cẩn thận quá làm người ta mất tự nhiên .... Ơ thế không hỏi người ta một câu để người ta ngủ cho ngon à ? Hôm nay thiền chỉ thây anh giao bóng thật hiền thôi , anh ngước lên và tung mình , được bên anh em chỉ muốn chăm anh từng chút , từng chút thật dịu dàng như phụ nữ chính hiệu ấy , thật tình như là yêu anh nhiều thật ấy. Anh nhắc lại chúng mình sẽ có chuyến đi - em hy vọng là sẽ hạnh phúc vô cùng hạnh phúc khi bên nhau . Sẽ cười như ma cho mà xem , sẽ ....ui.

Thứ Hai, 23 tháng 1, 2012

Ăn sẽ thấy vui ?ui

Một mình ăn hết nồi ba , ăn thêm nồi bảy thế là sẽ vui , chị Hạt Cát xui thế đấy . Đúng là người lớn , đủ sức mạnh làm người đọc rung động tâm can , không thể đọc lướt , đọc lơ tơ mơ được , qua hết bài này đến bài khác mói hiểu được ít nhiều cái cách chị nói - nhẹ thật nhẹ mà thấm đượm . Hình dung một Cát ung dung , ung dung ...vẫn chỉ là hình dung .

Cafe đup

Mãi mới cai được cafe , giờ nơi vắng lặng này dùng trở lại , toàn pha nhiều để chờ người uống cùng nhưng mười lần thì chín lần uống một mình , hôm nay lại ly đúp người cứ biêng biêng , tiếp cận cái đẹp , tiếp cận niềm yêu ....mà chưa hiểu hết về cái đẹp, mà chưa thể hiểu đủ niềm yêu . Chỉ một nụ cười hay nụ hôn đã đưa con người vào bến , rồi xa nụ cười một mình một cõi vẫn hoan hỉ cạnh chút dỗi hờn như con trẻ . Chẳng phải vì không có gì nên mới có bắt đầu , bắt đầu lại ...mới có những hân hoan thơ dại sao? Gặm nhấm niềm yêu , tự nhìn mắt mình trong gương mà kiêu hãnh đi chứ . Ong ơi là Ong.
Và em trà đắng , hồn thơ dại - Vẫn đợi mơ hồ xây bến mơ.

Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

Lời chúc đầu năm

Lời chúc nào cũng đẹp , lời cầu nào cũng chứa chan niềm tin . Chẳng có gì để phải lo lắng nhiều - cuộc sống đang tốt tươi , mưa lất phất - đúng là xuân , đầy sức sống . Chấp nhận quy luật tự nhiên , đến tuổi này mong muốn nhất là sức khoẻ - mọi lời chúc năm mói đều bắt đầu bằng lời chúc sức khoẻ, thật mừng .
Một lời chúc ngắn gọn nhất và làm mình mỉm cười đi vào giấc ngủ , lòng tràn ngập hân hoan và biết ơn .ONG - ĐẦY MẬT NGỌT. Cuộc đời sao đẹp đến thế , cám ơn cả những không vui đã trải qua để một ngày được em Bình đặt cho một cái tên bình dị , giờ phút này lòng nhẹ lắm , vui sướng lắm . Ngày mai dù có ra sao Ong vẫn giữ nguyên thái độ đã có với cuộc sống , làm mật thôi mà , ơi đời con ong bé nhỏ .

Xem VTV

Hàng ngày có thời gian chỉ xem phim ở HBO là chính , hôm nay xem VTV3 nói về tình trạng khi đi thả cá xuống sông , thả một số đồ cúng lễ cũ nữa cùng với vô vàn túi ni lông lớn nhỏ , có một bác cứ chạy theo năn nỉ mọi người , xin mọi người thả đồ cho bác cất túi để vứt đi đúng chỗ sau . Sáng sớm hôm đó mình và chi hàng xóm mới đi bộ quanh khúc hồ bé gần đình Yên phụ đã thấy một người đàn ông phong độ thẳng tay ném cả một túi lớn xuống hồ Tây , chị hàng xóm hét lên nhưng không kịp , ông ta hơi luống cuống phóng xe đi ngay . Chuyện này trên tivi gọi là gì như là chuyện nhỏ mỗi ngày , chẳng đồng ý với mục này , chuyện ý thức tồi thế mà gọi là chuyện nhỏ nũa thì chuyện gì là lớn . Trời thương hay mình may mắn , từ ven đô lấy chồng về nội thành hơn hai mươi năm lúc nào mình cũng được ở gần hồ , hết Trúc bạch đến hồ Tây . Khi xưa ở cùng nhà chồng đông đúc , em dâu ghét mình vì hay soi em vứt rác , xe rác đi ngang qua cửa hồi ấy kẻng ầm ầm chả thấy bỏ rác bao giờ , sểnh ra là em ném ào qua hàng rào các loại rác , nhà đúc đồng ngay cạnh hồ thải xuống hồ biết bao nhiêu thứ độc hại , xỉ than đổ thành đường lấn ra cả đất hồ . Không may cho nhà mình gần 400 m vuông đất bị nhà nước trưng thu kè hồ rồi làm vườn hoa nhưng may cho hồ Trúc bạch bớt ô nhiễm một phần . Hết năm cũng ngồi ngẫm nghĩ lại chút , chồng cũng hay bảo mình lắm chuyện , chuyện nhà chửa lo nổi lo đẩu đâu . Ừ chả lo được cái gì ra hồn , sang năm Nhâm Thìn này ta sẽ bắt đầu lại, không còn gì thì mới dễ bắt đầu lại chứ , quy luật rồi cửa này đóng cửa khác sẽ mở .Cứ giữ được sạch cho môi trường xung quanh được tẹo nào hay tẹo ấy . Thế rồi các loại rác thải khó phân huỷ đem đi chỗ khác , xử lý chưa chắc đã đến nơi đến chốn , rồi vẫn ô nhiễm , vẫn ....

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2012

Hoa Tết này

Đường không đông mấy , dọn dẹp xong ra chợ sắm chút đồ , về réo con xách hộ , nó nằm im rồi cười : mình như tây không truyền thống mấy nhỉ ! Thức ăn thì đơn giản nhưng cũng tạm đủ phong phú .
Vấn đề là hoa Tết , mình đắm say hoa thế mà Tết này chưa thưởng cho mình , mua mỗi cúc đại đoá thắp hương . Lúc trước ở nhà năm nào cũng có chậu mai trắng , chồng cầu kỳ nhất cho món này vì biết là vợ sẽ hài lòng nhất. Giờ đã 5 năm hay hơn rồi không biết ngày Tết vợ mới của anh có thích những bông mai dịu dàng ấy không ? Dù sao chồng cũng là người đàn ông tốt đã hết lòng với mình rồi , chỉ tội mình quái đản không nhận những gì không thích , không chịu nổi khiên cưỡng dù chỉ rất nhỏ . May mà vợ mới của anh hơn mình khá nhiều mặt , nhất là biét chăm sóc anh , thế là yên tâm không áy náy vì cả quãng dài bên mình không bằng một phần hạnh phúc anh được hưởng mấy năm nay . Con gái đi chụp ảnh cho báo chọn về một ôm hồng vàng và ít hoa mõm sói trắng , không ngờ là mõm sói nở hết cũng đẹp đến thế . Vậy chỉ nên hưởng chỗ hoa con gái đem về là đủ rồi . Tết này hay thật dù năm rồi thất bát , ở nơi yên tĩnh , ôxy dư dả , hai mẹ con đều hài lòng . Năm nào cũng cắm đầu với quán trà , một mình quay với cả đống khách , thiếu chân là cũng xà vào chơi bài , toàn tụi trẻ túm năm tụm ba ngồi nửa ngày không thèm về , cứ trà gừng mình bắt bọn nó uống để pha cho nhanh , thời tiết lạnh uống trà gừng , hạt bí , long nhãn khô...khách lẫn chủ cùng sung sướng hưởng thụ , đúng là mấy năm nay mình không truyền thống thật , dưới mẹ chả thiếu thứ gì đúng tryền thống , chiều 30 tất niên với cả nhà , sáng mùng một lại qua thắp hương bố , về là ở quán đến mùng 5 các cháu đến làm là tới lượt cô đi . Tệ quá mấy năm nay - ai đến chơi thì đến hầu như mình không đi đâu , bạn bè khéo không có ngày họp lớp đầu xuân cũng quên mặt mình mất .
Vươn vai cái nào , quyết định cái nào , năm nay không làm những ngày Tết nữa , đưa con gái đi thăm hết lượt như lúc bố còn sống dẫn mình đi khắp họ hàng anh em bạn bè gần xa . Truyền thống tốt đẹp chút nào cho con gái theo nữa chứ . Hay quá con giống mẹ nhai gạo rang và nước trắng là thích nhất , nhàn là thích nhất , giá mà có nhiều hoa , thật nhiều hoa nữa thì đúng là tiên cảnh . Thôi để mai ra chợ xem hoa có vừa đẹp vừa không quá đắt thì xúc động mà bỏ xiền ra rước về cho nhà cho hai mẹ con ở cảnh tiên . Đào phai cánh mỏng ơi , tự dưng nó chạy từ rừng về hồng rực cửa nhỉ ?

Thứ Tư, 18 tháng 1, 2012

Mắt sáng

Đi uống rượu tất niên với em út về , rửa mặt soi gương thấy kỳ lạ , sao mà mắt sáng mặt tươi đến thế , yêu bảo : tất niên ...gì nhỉ ? Lần đầu hay lạ hay gì em chả nhở nổi . Lấy chồng mấy chục năm mà vẫn ngạc nhiên người ta có thể thân nhau đến thế , yêu nhau đén thế . Đời thật tuyệt . Chắc chúng mình sinh ra để cho nhau thật đấy , dù là đoạn ngắn hay trời thương mà cho dài thì em đã được nếm điều ngọt ngào mà chỉ có ở anh , anh cho em hay tặng em ấy , ôi anh .
Trước ngày hôm nay còn thấy ái ngại , còn hay tự vấn xem mình và anh phải quấy đến đâu , giờ thấy mình khoẻ và vui và hạnh phúc thì muốn cảm ơn anh thật nhiều , thấy đúng là mình thiển cận , đúng là anh mình nhân văn thật , yêu lắm anh yêu của em , dù không của em tẹo nào thì em vẫn trân trọng yêu , vẫn nể phục để gắng sống tích cực tốt đẹp , sống thật vui cho bõ công anh .
Chàng tranh thủ đón con để nhắn vài chữ , nói vài câu , thương ghê ấy , muốn dược chăm sóc ân cần từng chút thật dịu dàng , chàng ơi.
Chàng ơi , yêu ơi , anh của em - CMT ơi , em ngủ và anh tràn ngập em . Em hít cả hơi thở của anh này , thấy cả môi anh nữa ....

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2012

Nắng lên rồi Anh yêu quý của em ơi

Giữa trưa nhìn nắng mà vui dù đang mệt , sáng nay đành bỏ , tạm bỏ tất lại để dưỡng thân một chút , giờ thì kê ghế ra ngoài ngồi hạt bí và sữa , em ăn đã chán rồi , anh thấy thuốc có hay không ? Có nắng nhưng vẫn gió , có thấy nhớ muốn gọi anh nhưng cương quyết với lòng mình - không để bất kỳ điều gì khiên cưỡng nữa , duyên với nhau xíu thế thôi , không đủ mặn thì khắc sẽ rời , cố cũng chẳng được dù là em hay anh có cùng cố . Tình cảm con người - điều đẹp đẽ không cùng ấy phải được tôn thờ , để thành trần trụi phí hoài lắm lắm .
Nắng lên rồi - Tôi của hôm qua , hôm nay , ngày mai nữa . Nắng của mùa đông , nắng thuộc mùa hè . Tôi của tuổi thơ tôi , tôi của đôi điều nguyện ước . Tôi lại cười dù tóc chẳng ngang vai.

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2012

Tóc bạc

Cắt tóc ngắn hết cỡ , chạy nhiều , giảm kí chút trông có sức sống hơn dù trời rõ rét khăn áo tùm hùm. Dở ẹc là cái mặt cứ lạnh tanh chẳng thấy nụ cười dù nụ ấy bé xíu. Cái năm Mão đúng là năm hạn mất một số thứ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tài khoản vốn đã quá khiêm tốn của mình . Cuối năm bận rộn thì bố của em quản lý ốm nặng em phải về quê.
. Phải làm nhiều thế là thói xấu có dịp thòi ra , điện thoại nói nhanh , bên kia chưa hiểu ý là gắt như mắm tôm , biết xấu mà khó sửa cứ đòi hỏi , cái lối nghĩ ấy biết cần chỉnh sửa , bụng bảo dạ bao lần mà vẫn tệ. Rồi phải chuẩn bị kỹ lưỡng cho việc sống một mình thôi , không ai ở nổi với mình , ai đó phải cố gắng coi như nghĩa vụ mà chăm sóc mình thà không có còn hơn . Hiểu cái thứ người như mình với cái lối suy nghĩ ngang ngược sẽ chẳng thể có kết quả tốt bình thường nhất như cuộc sống xung quanh . Cứ chơi không dưng thì nhường thì nhịn hết , ví có lép nhất thì luôn phấn đấu là người mở ví nhanh nhất . Thế mà chọn ai để kết thân là khắt khe như ma , làm khổ người ta ,rồi tự mình lảnh dần ra ngoài rìa cho bớt rồi hết thân . Con ở với mình cố gắng mọi thứ cho con tương đối tiện nghi nhưng nuôi theo kiểu sống , ăn uống đơn giản làm bé cũng lười giống mẹ , mọi thứ đều khơi khơi , chắc giờ sửa thì quá muộn.
Mình ghét mình quá . Một người bạn đùa : Bao giờ em đau khổ hãy tìm về bên tớ . Mình có thể dở nhưng nhất định không để thấy mình khổ , vất vả chút , lận đận chút rồi bước tiếp cứ nhìn thế giởi màu hồng cho sướng . Giờ này , mọi người đang chạy ngược xuôi , ngồi lù lù mà gõ , đói meo mà cứ ngồi trong chăn cho ấm đã , còn có mấy ngày là hết năm rồi cho mình vài giờ lẩm bẩm với chính mình không sướng sao. Hôm rồi đi đám ma bố người bạn ,đám ma đông vô cùng , cụ là lão thành cách mạng , các con ,rồi dâu ,rể có vẻ làm to nữa , chờ mãi mới vào phúng viếng được . Người bạn này có cách sống cũng đáng nể , có thể bác quá ổn về vật chất nên mới được phép sống thế ,mình đã từng nhơn nhơn với bác khi bác đã dốc lòng giúp một số việc , thật xấu hổ khi mình hiểu ra ánh mắt có chút giễu cợt , những câu nói như mắng mỏ ấy mới thật sự là quan tâm , mới thật sự là lo lắng cho mình
. Ngoảnh đầu nhìn lại những góp ý khi mình sống hời hợt với cuộc sống khi mình như một đứa nông nổi tưởng sống bất cần là hay , là có sức mạnh là tự tin mà ngượng .
Ngày hôm nay , giờ này cụ thể ngồi đây sức khoẻ không được tốt lắm nhưng cách nghĩ có thay đổi chút rồi , ít hôm nữa là sang năm mới , không cho phép mình lười nữa mà phải thật sự chăm chỉ , tiền có quan trọng- không thể được chăng hay chớ nữa . Cố gắng cho công việc hanh thông và vẫn giữ nhịp sống cũ một ít thôi. Xung quanh mình còn có anh em bạn bè mà , mọi người sẽ mừng vì Ong có tiến bộ , thấy Ong sống vui.

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

Dám nói : em yêu chàng

Ừ , em yêu chàng thật rồi , sáng nay công việc quan trọng không thể không đi , cho tương lai , cho công việc của em , muốn bỏ tất chỉ cần anh thơm một miếng thôi? Thế rồi vượt qua được , đi , hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ . Chiều về có mệt chút , tắm thật kỹ để cho anh ôm em ấm áp và thơm tho - anh bảo em cầu toàn , cô Năm nhà em cũng ghét em vì em theo chủ nghĩa hoàn hảo . Rõ ràng chỉ cạnh nhau đôi ba câu trao đổi là cả em và chàng đều thấy rất vui , cả tháng đâu có cần gì nhưng chẳng ngại nói cũng nhớ anh . Anh thấy em hồng hào , mặc mỗi bộ quần áo ở nhà mỏng mảnh trong khi anh áo to , áo nhỏ , anh tồ hay thiếu để ý ( chỗ này chàng lưu tâm một chút nhé ) , là vì em mới tắm xong , ngồi một lát là em phải khoác áo to , ngôn ngữ điện ảnh đấy , áo to thì anh ôm cái áo vào lòng à ? Chán ngốc thế . Nhều lúc thích vuốt râu hùm lắm đấy bạn hùm hơi yêu ạ . Nhưng cảm giác hẫng hụt khi hào hứng gửi tin nhắn mà anh không dám trả lời sẽ làm em chai lỳ cảm xúc yêu của em mất thôi . Lúc ghét anh lòng bảo dạ phải xa anh thôi , hôm nay ông mình cũng khuyên con tìm người khác phù hợp và độc thân mà kết đôi . Để im thì rồi cũng có , nhưng người mình thấy hợp thấy yêu quý nhiều như anh thì lấy đâu ra chứ . Mà vì hoàn cảnh chưa thể trọn vện trong ngoài trên dưới thế này cả hai anh em mới biết thực sự cần nhau đến thế nào , biết đâu thuận lợi Q hâm lại thấy không xuất sắc, ít ý nghĩa ....
May Lê nó đòi máy , xem phim để bớt nghĩ đến anh có anh nóng ruột ( tưởng bở anh hơi đâu mà thế chứ , anh chỉ xếp mình xa xa cho vui thế thôi ) ui.

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012

Nói với anh bằng lời cây sáo trúc .....

May mà nhà em có phòng hát nhỏ để nói với anh bằng dân ca, sáo trúc , Trúc , nhạc vui , nhạc buồn , Hoàng thị Ngọ ....vv và vv
. Chơi với chàng vui nhất là giận , ghét em vẫn thích trêu anh , anh ít thèm trả lời nhưng vẫn hóm và đáng yêu ( một tí tẹo ).
Sống đời 6x cho vui đi chàng , chơi bóng như 7x , bóng bàn nữa mà , tập bơi , tập sống nghịch chút , phủi đi một chút , sà xuống thấp cho gần em chút đi , cho vui.
Anh CMT ơi ! Xuống thấp chút khéo bớt lão hoá đấy , thử đi .

Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2012

Nhanh với chứ vội vàng lên với chứ

Một núi việc , đã bao giờ bạn cảm giác sung sướng như tôi khi có núi việc mà vẫn gõ vài chữ cho cơn sướng âm ỉ nguội bớt , cho con ngựa hoang trong tôi bớt chồm lên , cho niềm hạnh phúc được công phu chuẩn bị suốt bao năm tháng - một ngày - chỉ trong một ngày đậu nhẹ trên tay - lung linh đến khó tin - hay đến nỗi lòng người phải thấy bất ổn . Thiên thời , Địa lợi , Nhân hoà - Nhiều ngu nên nhiều lúc hỏi những câu rất ngu , cứ đành ngẩng đầu lên mà than với ông trời về sướng khổ loạn tùng bậy của mình cho đã - Ông trời chẳng nhìn mình với cái nhìn giễu cợt , hì.
Hôm qua đấy , ngày rằm cuối cùng của năm Mão , ngày 8/1/2012 một ngày phải lưu lại vì là ngày bắt đầu tất cả , không chỉ tuỳ hứng nữa , vẫn là niềm vui nhưng từng đường đi nước bước có tính toán , tất tay cho vụ này , tạm dừng hết các kế hoạch di chuyển , Hà nội lạnh lắm , những cơn đau tưởng không chịu nổi cũng đã vượt qua
. Tất tay cho vụ này , bắt đầu sẽ tốt , sẽ khá lên hay không thì cũng sung sướng mà chết nếu thua . Sao mình cho phép mình thua chứ ? Cho mình một phút hoang tưởng chứ : thầy bảo mình đứng trên vai vài người khổng lồ - kiêu hãnh mỉm cười mà nhận điều đó với ông thầy nghiêm khắc và chí lý chí tình ( bố láo vì có lúc dám hơi hỗn với thầy , có lúc dám vuốt râu hùm kia đấy ). Nào mấy bạn khổng lồ hãy nhẹ nhàng đặt tôi xuống mặt đất để tôi đi cho bình yên , nếu hứng thú tôi có thể chạy ,có thể bay nữa nhưng sẽ có dây cương để tôi không quá , không vỡ tim mà chết.
Giá mà có bé Lan Man của tôi ở đây , nàng sẽ giúp tôi đi đúng đường , đúng lối , chứ vừa mở mắt với niềm vui hôm qua đã nhắc thua với chết . Ông Trời í , ông ấy chả cho ai hết cái gì , hơi bất ổn vì đang có nhiều thứ hay ho với mình sau cái tưởng chừng không ổn là mất quán Ong rừng cũ . Mình có đủ phúc , có đủ xứng đáng hưởng những may mắn này không nhỉ ?
Viết trong lúc cao hứng , trước mặt cả núi việc - sung sướng bắt tay làm đây.

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

Tình yêu tìm thấy

Em trôi nổi suốt kiếp này - thật mong một chút có ngày gần anh - ngõ hầu đây ,một giấc mơ - Chợt giò tỉnh giấc biết mình ngây thơ - giống như kẻ chỉ yêu mây - Phiêu bồng thân nhẹ dạo nơi cuối trời - Mưa tan mây lại mỉm cười - này là đời đẹp , này là đời tươi.

Đã

Vừa thôi mà đã xa rồi - Đã từng trân trọng , thương yêu - Đã từng như giấc giấc mơ chiều khó tin - đã là em , đã là anh - Trẻ như hai trẻ mái đầu còn xanh - Thế rồi vẫn thế , vẫn anh , vẫn em mà thấy ơ hờ cách xa . Nhạt thưa cả nắng lẫn mưa - Nhạt thưa cả những khóc cười không dưng . Nỗi buồn em chẳng tặng anh - Em cười một nỗi em đong tặng mình .

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

Thương Anh quá......

Thay vì chờ Anh nói : thương Q quá như mỗi lần Tuấn Anh yêu quý của em than khi thấy em ốm hoặc lo việc mà chẳng có ai đỡ , thì em lại thầm than : thương anh quá ! Thương cái thân thừa 80 kg , nhà cửa đẹp đẽ đàng hoàng, công việc tinh tươm , đời sống phong lưu , chu du thiên hạ - gấp em mọi thứ cả trăm lần . Cái đứa lang bang không nhà không cửa , tài khoản còn đó nhưng mốc đến 5 năm có thừa , cái đứa thỉnh thoảng đau nhói trái tim nhưng chấp nhận chịu đau và sẵn sàng đón đợi cái chết không phiền luỵ bất cứ ai kể cả ruột thịt của mình , cái đứa tình nguyện cầu với các Thánh, Thần ban hết bất hạnh cho mình để xung quanh được an hưởng bình yên , cái đứa chả hài lòng về tình cảm của Anh lắm đâu nhưng rớt nước mắt khi nhận chút nồng nàn từ Anh .
Anh ạ - nó cố tình để nó như gỗ đá , chẳng để cả người yêu nó thật đến như chồng ra ngoài cuộc đời, nó tự huyễn hoặc nó có vòng hào quang cứng sẽ chẳng gì vượt hay đâm thủng được lớp hào quang ấy , nó cũng mong nhìn thấy ở Anh - Người đàn ông , người bạn nó kính trọng một vầng hào quang thật ĐẸP - Có thể nhiều sắc màu lung linh rực rỡ , cũng có thể chỉ là màu cỏ rêu nó yêu .
Thé mà hôm nay , không - đêm qua nó không ngủ được chẳng phải tại cafe như những hôm Anh ở nhà , nó pha rồi Anh đi vội không kịp uống nó phải uống ly đúp , đêm qua nó cũng không thấy quá nhớ Anh nữa rồi chỉ nhớ sao mà có những ngày vô tư thế ,cười nhiều thế , hào hứng thế . Đêm qua nó thấy thương Anh lắm , thương như thương mọi kiếo người - trong lòng nó Anh ung dung tự tại kia mà sao rớt hạng thảm hại thế , nó nhớ có lần nó bảo : Mong Anh để nó được ngước nhìn , phục Anh mà theo , mà thay đổi , đừng để em thấy Anh cũng chỉ ngang vai với em . Thế mà bây giờ nó nhận ra cái cảm giác mơ hồ ở nó lại không hề mơ hồ - Anh vẫn để nó ngước lên nhưng nó thấy xa mất rồi , không thể thấy Anh sẽ CÙNG mọi thứ với nó như nguyện ước nữa rồi . Anh không thể bình dân như nó , không thể NHÌN mọi thứ như nó , không thể tham dự vào cuộc sống rồ dại đạm bạc của nó , càng không thể chia sẻ những suy nghĩ với nó nữa . Thế giới của nó và của anh đương nhiên khác nhau , nếu mỗi người khéo cư xử và thật lòng mong muốn thì có thể xích lại ít nhiều , chiều qua sau cú điện thoại của anh nó thấy buồn quá , anh chẳng thể sống thật với lòng mình thì sao anh có thể làm bạn với nó được - nó đã thành thật, thành thật tin và hầu như đi đến chút diệu vợi với anh ,nó tin tưởng vào cảm nhận của nó đến thế , cũng chẳng lạ gì rồi có ngày sẽ thấy sự thật mà sự thật tiếc thay bao giờ cũng trần trụi cám ơn trần trụi để mỗi ngày nó sống biết thế nào là không trần trụi mà hướng tới mà vươn lên , cũng chẳng tiếc vì Ngày mai là một ngày mới , cũng cần cám ơn anh vì anh đưa nó trở lại một quãng ngắn , đủ đẹp để nó thấy con đường nó đã chọn là đúng nhưng cần hoàn thiện thêm , chỉ tếc công anh nhiệt tình mà không làm tư duy nó thay đổi , tiến bộ dược bao nhiêu . Nó vốn ngưỡng mộ cái ĐẸP , nó tôn thờ nữa nhưng phải đúng là cái đẹp thật sự . Nó vẫn ngưỡng mộ anh nhưng nhất định sẽ chỉ ngắm từ xa như xưa , sợ lắm phải nhìn thấy những dối trá không tránh được , những sự thật phũ phàng nhưng logic (....)
Nó buồn anh ạ , buồn lắm , nhưng ở nó nỗi buồn luôn ngự nên nó cũng hạnh phúc như niềm vui ấy thôi , đọc theo anh thì thấy nhiều thứ chí lý chí tình nhưng hình như em đang sống một đời sống vượt qua cả nhũng điều đó từ lâu rồi , từ lúc em còn nhỏ lắm , hay cả từ những kiếp nào như anh thỉnh thoảng nói về kiếp trước một cách trầm ngâm .
Nó muốn thay mật khẩu để sau bài này nó được tâm sự riêng với anh mỗi ngày - vì dù sao với nó anh cũng là một ĐẤNG quân vương trong nó rồi nhưng anh vẫn phải sống với đời sống thực , anh đủ bản lĩnh để ung dung tự tại kiểu của anh , nó không thể theo nổi và cũng không muốn chọn con đường khác . Sẽ không mỗi ngày : này là họ C , này đệm M ( chữ MINH thật đẹp ) , này tên yêu T ( tuấn = tuẫn nữa đấy , tuẫn tiét nhỉ - em chỉ nghĩ nổi cái tên này thật hay và linh thiêng nữa ), khi anh về thật rảnh em sẽ chọn mật khẩu khác , ví dụ : ATK 010662 chẳng hạn , em sẽ vẫn cứ bị nhớ anh cho xem nên anh phải dũng cảm và quyết tâm đấy nhé ! Cho đời nó đẹp.

Nhớ Anh.

Cứ coi như mình đã xa được nhau rồi , ai ai cũng vẫn hạnh phúc cũng vui. Phần ai người đó hưởng - nàng của Anh sẽ không phải điện thoại hoặc chạy tận trung tâm mà tìm anh , Anh không ngại ngần khi trả lời điện thoại bạn ấy gọi . Em nữa nhớ anh suốt ngày nhưng không căng ra chờ anh mỗi sáng , không cầm điện thoại khi đã cố tình để câm hàng chục lần hy vọng anh sẽ gọi . Có nhớ lắm , có mong nhiều nhưng sẽ chịu đựng vì như thế này sẽ tốt hơn . Đứa bạn thân bảo em quyền gì mà đòi hỏi chứ ? Lấy đâu ra mẫu người như em ước , hoặc nặn như tượng nhé rồi thổi linh hồn hay nhập mã , chạy chương trình....thế mà em thấy anh của em tuyệt lắm , gần hoàn hảo em mong lắm vì muốn thấy thế mãi mãi xa nhau là cách tốt nhất để anh tương đối nguyên vẹn trong lòng em , trong giấc mơ của em.
Hôm nay bận thật bận , em xuống cửa hàng từ sớm , thử xem nhìn lên dốc may sẽ gặp anh đi qua , cũng chọn giờ , chọn tầm anh hay đến để dễ có kết quả hơn , vậy là anh lại đi mấy ngày , lúc nào cũng là đột xuất là vội vàng , vội đến nỗi không kịp thông báo nhỉ! Thấy tội thật tội cho nhau .
Rồi , thế là em cũng đã có một người đàn ông gần như mẫu - chả ai điên gì mà gật làm người đàn ông của em , khó chịu chết , với lại thời gian sống trên trần gian có mỗi một mẩu lấy đâu để mà chiều em nhiễu .
Em sẽ sống với Anh bằng ký ức - ổn luôn .
Mỗi ngày em gõ chữ C , ngón này chữ M , ngón kia T . Rồi 1 này 1 nữa , 6 này 6 sau . Em sẽ chơi với Anh theo cách này , sẽ nhớ anh mà không để cho anh biết , không để anh bắt nạt em đâu .Anh khối thời gian mà đi tập yoga ở đẩu đâu - thích nhé ! Khéo một ngày lại cám ơn vì em lánh đi đúng lúc nhỉ ?

Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012

Dậy sớm

Giờ có tuổi ngủ ít đi có hôm 2h hơn chút là dạy , mùa hè còn đỡ mau sáng và có thể dạy khua chân múa tay chút , giở thì lạnh cóng nằm im trong chăn là í nghĩ đến lắm , mà có ý nghĩ ra hồn có ý nghĩ như dở hơi. May hôm qua bỏ mặc việc mà việc có liên quan đến miếng cơm manh áo chứ có phải chơi . Nghĩ thế mình cũng chết khổ vì lo công mới việc mãi à ?thử bỏ kệ một hôm chỉ lướt qua rồi giao lại cho U Dư là được rồi - may mắn cho cái đời mình là có người tin cậy mà trao hết vào tay cô nàng ấy để được rong nhan từng ngày ( thế là hơi tồi , lẽ ra phải ở bên em ấy cho việc chạy hơn , nhưng lại vẫn cái lối nghĩ be bé của mình : tạm đủ là ok rồi nên tạm kệ ,hì ).
May hôm qua cho phép mình kệ lang thang qua nhà em LM của mình có nhã hứng để đi lang thang qua mấy bạn chơi với em mình bắt gặp Người xứ Thanh say sưa đọc những bài thơ bạn ấy thích - thật giá trị khi cuộc sống này có những giá trị tinh thần làm con người có thể vui sướng đến thế , chưa hết mới đọc được ít bài thì bắt gặp lại Nàng Hạt Cát - cứ thấy ai yêu yêu là mình sẽ gọi nàng dù ngừoi đó bao nhiêu tuổi, nghe nó thật gần và yêu - mình nghĩ thế . Giời thưong đúng thời điểm công việc tạm ổn , lòng mình có chút bình yên và gặp mấy bài thơ mới nhất của chị HC để được thưởng thức như thưởng thức tinh hoa của đất trời , trước mình vùi đầu đọc thơ An Thảo cả nhũng bài em viết từ thời sinh viên , kho của em ngót ngàn bài - hay đã đành còn đầy trí tuệ , sau gặp LT nàng Mack bây giờ cũng bị tái nghiện , có một lần nữa là trường hợp anh TL - bác viết ít nhưng bài nào mình cũng xúc động tâm can và hoạ nghịch lại . Nhà thơ có biên chế NHQ ở Văn nghệ quân đội , trưởng ban biên tập thơ thì mình ngưỡng mộ nhanh cũng được một số bài trong kho viết vô cùng đồ sộ của bác ấy.
Bây giờ dạy sớm không thấy tiếc vì gặp được HC - có ý muốn chép tay lại như thời xưa những câu mình thấy hay như thủa thiếu thời , như thủa trong hình dung cũng không thể ước sướng như bây giờ công nghệ hiện đại đến thế này , thực ra mê thơ ai thì sẽ thuộc nằm lòng nhưng không may cái đứa Ong này trí nhớ vốn kém giờ trí nhớ tiều tuỵ thảm hại . Giá mà chị HC cho Ong được gặp chị trước Tết này , coi như quà năm mới thì hạnh phúc cho Ong lắm thay. Đây cũng là ước nguyện của mình sau lâu lâu không ước nguyện - Giời hay thương con Giời nhỉ , con ước nhũng điều đẩu đâu nhưng quá nhiều lần được toại nguyện một cách ngoạn mục . Được toại nguyện để con thấy mình thật giàu có , thật mạnh mẽ vì có có một khối tài sản chất trong tim dù trái tim này đang đau và chưa thật sự có một mái nhà chở che cho nó . Cho con được toại nguyện để con khẳng định lại lời em Hồng Nhật - đứa em mà mới gặp đã thấy gần gặn lắm lắm : mỗi con chữ đều có số phận của nó .
Số phận cho mình được gặp hầu hết những người mình muốn gặp , gặp rồi có tiếp tục hay không thì trong lòng mình vẫn âm ỉ sướng , âm ỉ hạnh phúc , lại nói : Hạnh phúc thật , sao hạnh phúc mỗi ngày của mình dễ thế chứ .
Đã dám ước to to một tẹo : sang nhượng được quán Hồn gỗ trong Đà lạt để đón cô bé Xuanly khi em về sẽ ngắm Ong rừng Hà nội trong ấy , cứ ước biết đâu đấy , may mắn sẽ gõ cửa , đi thì đến , gõ cửa nào......
Có vài người muốn chung sức với ước mơ lớn rồi nhưng chửa thấy hội tụ đủ tinh thần dại như mình mà chung lưng, chờ ......

Thứ Ba, 3 tháng 1, 2012

Người lớn thân yêu của em

Lạnh - em ngồi co ro trong chăn mà thương Anh , chăm đến thế hay tình yêu cuộc sống nhiều đến thế . Em còn được hưởng nhiều thế thì đương nhiên là các con được bố chăm bẵm kỹ càng rồi vốn em toàn phải lo nên Anh chăm chút , ngó đến chút là em đã thấy ấm áp lắm rồi.
Anh chỉ biết sáng nay em nói em đau chút , em hồ hởi để Anh cùng vui - chứ thực ra em đau lắm , lúc chập tối lại một cơn nữa đau lắm ấy . Anh biết không em cũng biết nghĩ đấy , cứ muốn xa Anh suốt thôi mà Anh cũng thấy em chờ Anh mỗi ngày thế nào rồi. Tiếp tục gặp để được âu yếm và yêu thương vì em cũng thích cái cách mà chàng tư duy rồi đấy , mấy tháng em vừa khoẻ vừa vui nhiều nhưng vẫn đòi Anh thế này thế kia , chẳng may em có sao đó thì Anh cũng chẳng thèm buồn nhé vì Anh đã bên cạnh và cho em cảm giác hạnh phúc nhiều ơi là nhiều rồi.
Lại vẫn mưa à ? Anh tự rèn luyện hay thật đấy , phục chàng lắm , yêu chàng nhiều , mà nói rồi nhỉ cũng ghét lắm những lúc để em một mình khổ sở nhớ ....
Mà kệ cái đời này , tính cũng chả được cứ để cho mình sung sướng hưởng ấm áp nơi Anh . Sáng mai sau giấc ngủ là được ôm chầm lấy Anh , má chàng lạnh cóng cũng thích , mình cứ sù sụ trong chăn chờ . Leo 5 tầng chàng cố gắng đừng có thở hổn hển nhé , giống người già thì em chán đấy . Chẳng gọi CN nữa nhỉ ! Em cũng chẳng thấy mình giống MN nữa rồi.Tiếc quá cơ......

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2012

QUYẾN LUYẾN

Nhà mình hơn chục năm nay lúc nào cũng nuôi nhiều chó , giờ mình đi vắng , chồng lấy vợ mới rồi , ổn rồi vẫn bảo em về nhà lúc nào cũng được - vườn của em , bể cá....của em .Mình chưa bao giờ có ý định về lại nhưng chó con thì lứa nào cũng chọn trước con ưng nhất.
Trước nuôi nhiều , có một con mình gọi là Sói đen bốn mắt . Em đẹp lắm - lông đen mượt ,cao , to mà vẫn thon , em chạy như bay, bốn mắt vì có hai mắt giả phía trên rất cân đối. Mình đặc biệt yêu nó và nó cũng quấn quít mình lắm , không đến nỗi như con Beck mình đi Dalat em bỏ ăn , ốm và đi . Cũng có thể vì em này kén ăn mà không có mình thì ăn cả lũ kiểu cho lợn ăn em không chịu nổi.Con nào cũng đáng yêu nhưng mình quyến luyến em Sói nhất.
Cuộc đời cũng có nhiều thứ để quyến luyến - dũng cảm mà dứt ra được để lòng nhẹ nhàng thảnh thơi quả không hề dễ. Sư phụ giảng : Pháp thế gian nhiều đến vô cùng, hết duyên này lại có nợ khác , chủ động rút ra không phải có nghị lực mà được còn do căn tu từ những kiếp trước , đại loại thế .
Quyến luyến nhiều thứ , dứt được thứ quyến luyến nhất thì thứ nhì sẽ lại lên ngôi , xem nào ...mình sẽ chọn công việc làm yêu nhỉ sẽ bền nhất , hay nữa . Hôm kia nhỉ say sưa nói về cách pha trà sau khi mặt nặng mày nhẹ với cô nhân viên ruột vì ly trà pha dở.
Lúc nào chả có sự quyến luyến , thế thì suốt đời còn được mệt . Được mệt thì vui chứ ?