Thứ Hai, 23 tháng 1, 2012

Cafe đup

Mãi mới cai được cafe , giờ nơi vắng lặng này dùng trở lại , toàn pha nhiều để chờ người uống cùng nhưng mười lần thì chín lần uống một mình , hôm nay lại ly đúp người cứ biêng biêng , tiếp cận cái đẹp , tiếp cận niềm yêu ....mà chưa hiểu hết về cái đẹp, mà chưa thể hiểu đủ niềm yêu . Chỉ một nụ cười hay nụ hôn đã đưa con người vào bến , rồi xa nụ cười một mình một cõi vẫn hoan hỉ cạnh chút dỗi hờn như con trẻ . Chẳng phải vì không có gì nên mới có bắt đầu , bắt đầu lại ...mới có những hân hoan thơ dại sao? Gặm nhấm niềm yêu , tự nhìn mắt mình trong gương mà kiêu hãnh đi chứ . Ong ơi là Ong.
Và em trà đắng , hồn thơ dại - Vẫn đợi mơ hồ xây bến mơ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét