Thứ Hai, 16 tháng 1, 2012

Tóc bạc

Cắt tóc ngắn hết cỡ , chạy nhiều , giảm kí chút trông có sức sống hơn dù trời rõ rét khăn áo tùm hùm. Dở ẹc là cái mặt cứ lạnh tanh chẳng thấy nụ cười dù nụ ấy bé xíu. Cái năm Mão đúng là năm hạn mất một số thứ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tài khoản vốn đã quá khiêm tốn của mình . Cuối năm bận rộn thì bố của em quản lý ốm nặng em phải về quê.
. Phải làm nhiều thế là thói xấu có dịp thòi ra , điện thoại nói nhanh , bên kia chưa hiểu ý là gắt như mắm tôm , biết xấu mà khó sửa cứ đòi hỏi , cái lối nghĩ ấy biết cần chỉnh sửa , bụng bảo dạ bao lần mà vẫn tệ. Rồi phải chuẩn bị kỹ lưỡng cho việc sống một mình thôi , không ai ở nổi với mình , ai đó phải cố gắng coi như nghĩa vụ mà chăm sóc mình thà không có còn hơn . Hiểu cái thứ người như mình với cái lối suy nghĩ ngang ngược sẽ chẳng thể có kết quả tốt bình thường nhất như cuộc sống xung quanh . Cứ chơi không dưng thì nhường thì nhịn hết , ví có lép nhất thì luôn phấn đấu là người mở ví nhanh nhất . Thế mà chọn ai để kết thân là khắt khe như ma , làm khổ người ta ,rồi tự mình lảnh dần ra ngoài rìa cho bớt rồi hết thân . Con ở với mình cố gắng mọi thứ cho con tương đối tiện nghi nhưng nuôi theo kiểu sống , ăn uống đơn giản làm bé cũng lười giống mẹ , mọi thứ đều khơi khơi , chắc giờ sửa thì quá muộn.
Mình ghét mình quá . Một người bạn đùa : Bao giờ em đau khổ hãy tìm về bên tớ . Mình có thể dở nhưng nhất định không để thấy mình khổ , vất vả chút , lận đận chút rồi bước tiếp cứ nhìn thế giởi màu hồng cho sướng . Giờ này , mọi người đang chạy ngược xuôi , ngồi lù lù mà gõ , đói meo mà cứ ngồi trong chăn cho ấm đã , còn có mấy ngày là hết năm rồi cho mình vài giờ lẩm bẩm với chính mình không sướng sao. Hôm rồi đi đám ma bố người bạn ,đám ma đông vô cùng , cụ là lão thành cách mạng , các con ,rồi dâu ,rể có vẻ làm to nữa , chờ mãi mới vào phúng viếng được . Người bạn này có cách sống cũng đáng nể , có thể bác quá ổn về vật chất nên mới được phép sống thế ,mình đã từng nhơn nhơn với bác khi bác đã dốc lòng giúp một số việc , thật xấu hổ khi mình hiểu ra ánh mắt có chút giễu cợt , những câu nói như mắng mỏ ấy mới thật sự là quan tâm , mới thật sự là lo lắng cho mình
. Ngoảnh đầu nhìn lại những góp ý khi mình sống hời hợt với cuộc sống khi mình như một đứa nông nổi tưởng sống bất cần là hay , là có sức mạnh là tự tin mà ngượng .
Ngày hôm nay , giờ này cụ thể ngồi đây sức khoẻ không được tốt lắm nhưng cách nghĩ có thay đổi chút rồi , ít hôm nữa là sang năm mới , không cho phép mình lười nữa mà phải thật sự chăm chỉ , tiền có quan trọng- không thể được chăng hay chớ nữa . Cố gắng cho công việc hanh thông và vẫn giữ nhịp sống cũ một ít thôi. Xung quanh mình còn có anh em bạn bè mà , mọi người sẽ mừng vì Ong có tiến bộ , thấy Ong sống vui.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét