Thứ Ba, 3 tháng 1, 2012

Người lớn thân yêu của em

Lạnh - em ngồi co ro trong chăn mà thương Anh , chăm đến thế hay tình yêu cuộc sống nhiều đến thế . Em còn được hưởng nhiều thế thì đương nhiên là các con được bố chăm bẵm kỹ càng rồi vốn em toàn phải lo nên Anh chăm chút , ngó đến chút là em đã thấy ấm áp lắm rồi.
Anh chỉ biết sáng nay em nói em đau chút , em hồ hởi để Anh cùng vui - chứ thực ra em đau lắm , lúc chập tối lại một cơn nữa đau lắm ấy . Anh biết không em cũng biết nghĩ đấy , cứ muốn xa Anh suốt thôi mà Anh cũng thấy em chờ Anh mỗi ngày thế nào rồi. Tiếp tục gặp để được âu yếm và yêu thương vì em cũng thích cái cách mà chàng tư duy rồi đấy , mấy tháng em vừa khoẻ vừa vui nhiều nhưng vẫn đòi Anh thế này thế kia , chẳng may em có sao đó thì Anh cũng chẳng thèm buồn nhé vì Anh đã bên cạnh và cho em cảm giác hạnh phúc nhiều ơi là nhiều rồi.
Lại vẫn mưa à ? Anh tự rèn luyện hay thật đấy , phục chàng lắm , yêu chàng nhiều , mà nói rồi nhỉ cũng ghét lắm những lúc để em một mình khổ sở nhớ ....
Mà kệ cái đời này , tính cũng chả được cứ để cho mình sung sướng hưởng ấm áp nơi Anh . Sáng mai sau giấc ngủ là được ôm chầm lấy Anh , má chàng lạnh cóng cũng thích , mình cứ sù sụ trong chăn chờ . Leo 5 tầng chàng cố gắng đừng có thở hổn hển nhé , giống người già thì em chán đấy . Chẳng gọi CN nữa nhỉ ! Em cũng chẳng thấy mình giống MN nữa rồi.Tiếc quá cơ......

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét