Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

Xin dưa muối

Nhắn thầy yêu : nói vợ yêu cho người yêu anh ít dưa muối , người yêu anh nhé , không phải người anh yêu ( nên anh vô tội - hay vô số tội?)Sao có ngày mình nhơn nhơn thế này được chứ ? Anh cất công , tranh thủ mọi lúc để mình được ấm áp , nếu là mình có chạy đi tìm anh thế không , cả lúc mưa lạnh thế ? Vợ anh mẫu mực thế sao anh lại thích gần mình , hai anh em có thể ngồi vậy mà trò chuyện không đầu không cuối hết giờ này qua giờ khác nếu anh không phải đi , nhớ cả hơi thở của nhau rồi , làm sao mà nhớ thế . Nhắn anh độc một chữ : khởi .....sao cứ là em nhớ anh trước thế , anh kín đáo và biết cất giấu mình giỏi thế sao , em chả thể học được đâu - nhớ anh , nhớ anh lắm mà . Anh câu chữ chuẩn nhỉ ! Có lúc em thích , có lúc em như là không hiểu , thích anh , thấy anh vừa đẹp vừa hay , lại có lúc ghét thế , ghét cẩn thận quá làm người ta mất tự nhiên .... Ơ thế không hỏi người ta một câu để người ta ngủ cho ngon à ? Hôm nay thiền chỉ thây anh giao bóng thật hiền thôi , anh ngước lên và tung mình , được bên anh em chỉ muốn chăm anh từng chút , từng chút thật dịu dàng như phụ nữ chính hiệu ấy , thật tình như là yêu anh nhiều thật ấy. Anh nhắc lại chúng mình sẽ có chuyến đi - em hy vọng là sẽ hạnh phúc vô cùng hạnh phúc khi bên nhau . Sẽ cười như ma cho mà xem , sẽ ....ui.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét