Chủ Nhật, 8 tháng 1, 2012

Nhanh với chứ vội vàng lên với chứ

Một núi việc , đã bao giờ bạn cảm giác sung sướng như tôi khi có núi việc mà vẫn gõ vài chữ cho cơn sướng âm ỉ nguội bớt , cho con ngựa hoang trong tôi bớt chồm lên , cho niềm hạnh phúc được công phu chuẩn bị suốt bao năm tháng - một ngày - chỉ trong một ngày đậu nhẹ trên tay - lung linh đến khó tin - hay đến nỗi lòng người phải thấy bất ổn . Thiên thời , Địa lợi , Nhân hoà - Nhiều ngu nên nhiều lúc hỏi những câu rất ngu , cứ đành ngẩng đầu lên mà than với ông trời về sướng khổ loạn tùng bậy của mình cho đã - Ông trời chẳng nhìn mình với cái nhìn giễu cợt , hì.
Hôm qua đấy , ngày rằm cuối cùng của năm Mão , ngày 8/1/2012 một ngày phải lưu lại vì là ngày bắt đầu tất cả , không chỉ tuỳ hứng nữa , vẫn là niềm vui nhưng từng đường đi nước bước có tính toán , tất tay cho vụ này , tạm dừng hết các kế hoạch di chuyển , Hà nội lạnh lắm , những cơn đau tưởng không chịu nổi cũng đã vượt qua
. Tất tay cho vụ này , bắt đầu sẽ tốt , sẽ khá lên hay không thì cũng sung sướng mà chết nếu thua . Sao mình cho phép mình thua chứ ? Cho mình một phút hoang tưởng chứ : thầy bảo mình đứng trên vai vài người khổng lồ - kiêu hãnh mỉm cười mà nhận điều đó với ông thầy nghiêm khắc và chí lý chí tình ( bố láo vì có lúc dám hơi hỗn với thầy , có lúc dám vuốt râu hùm kia đấy ). Nào mấy bạn khổng lồ hãy nhẹ nhàng đặt tôi xuống mặt đất để tôi đi cho bình yên , nếu hứng thú tôi có thể chạy ,có thể bay nữa nhưng sẽ có dây cương để tôi không quá , không vỡ tim mà chết.
Giá mà có bé Lan Man của tôi ở đây , nàng sẽ giúp tôi đi đúng đường , đúng lối , chứ vừa mở mắt với niềm vui hôm qua đã nhắc thua với chết . Ông Trời í , ông ấy chả cho ai hết cái gì , hơi bất ổn vì đang có nhiều thứ hay ho với mình sau cái tưởng chừng không ổn là mất quán Ong rừng cũ . Mình có đủ phúc , có đủ xứng đáng hưởng những may mắn này không nhỉ ?
Viết trong lúc cao hứng , trước mặt cả núi việc - sung sướng bắt tay làm đây.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét