Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012

Dậy sớm

Giờ có tuổi ngủ ít đi có hôm 2h hơn chút là dạy , mùa hè còn đỡ mau sáng và có thể dạy khua chân múa tay chút , giở thì lạnh cóng nằm im trong chăn là í nghĩ đến lắm , mà có ý nghĩ ra hồn có ý nghĩ như dở hơi. May hôm qua bỏ mặc việc mà việc có liên quan đến miếng cơm manh áo chứ có phải chơi . Nghĩ thế mình cũng chết khổ vì lo công mới việc mãi à ?thử bỏ kệ một hôm chỉ lướt qua rồi giao lại cho U Dư là được rồi - may mắn cho cái đời mình là có người tin cậy mà trao hết vào tay cô nàng ấy để được rong nhan từng ngày ( thế là hơi tồi , lẽ ra phải ở bên em ấy cho việc chạy hơn , nhưng lại vẫn cái lối nghĩ be bé của mình : tạm đủ là ok rồi nên tạm kệ ,hì ).
May hôm qua cho phép mình kệ lang thang qua nhà em LM của mình có nhã hứng để đi lang thang qua mấy bạn chơi với em mình bắt gặp Người xứ Thanh say sưa đọc những bài thơ bạn ấy thích - thật giá trị khi cuộc sống này có những giá trị tinh thần làm con người có thể vui sướng đến thế , chưa hết mới đọc được ít bài thì bắt gặp lại Nàng Hạt Cát - cứ thấy ai yêu yêu là mình sẽ gọi nàng dù ngừoi đó bao nhiêu tuổi, nghe nó thật gần và yêu - mình nghĩ thế . Giời thưong đúng thời điểm công việc tạm ổn , lòng mình có chút bình yên và gặp mấy bài thơ mới nhất của chị HC để được thưởng thức như thưởng thức tinh hoa của đất trời , trước mình vùi đầu đọc thơ An Thảo cả nhũng bài em viết từ thời sinh viên , kho của em ngót ngàn bài - hay đã đành còn đầy trí tuệ , sau gặp LT nàng Mack bây giờ cũng bị tái nghiện , có một lần nữa là trường hợp anh TL - bác viết ít nhưng bài nào mình cũng xúc động tâm can và hoạ nghịch lại . Nhà thơ có biên chế NHQ ở Văn nghệ quân đội , trưởng ban biên tập thơ thì mình ngưỡng mộ nhanh cũng được một số bài trong kho viết vô cùng đồ sộ của bác ấy.
Bây giờ dạy sớm không thấy tiếc vì gặp được HC - có ý muốn chép tay lại như thời xưa những câu mình thấy hay như thủa thiếu thời , như thủa trong hình dung cũng không thể ước sướng như bây giờ công nghệ hiện đại đến thế này , thực ra mê thơ ai thì sẽ thuộc nằm lòng nhưng không may cái đứa Ong này trí nhớ vốn kém giờ trí nhớ tiều tuỵ thảm hại . Giá mà chị HC cho Ong được gặp chị trước Tết này , coi như quà năm mới thì hạnh phúc cho Ong lắm thay. Đây cũng là ước nguyện của mình sau lâu lâu không ước nguyện - Giời hay thương con Giời nhỉ , con ước nhũng điều đẩu đâu nhưng quá nhiều lần được toại nguyện một cách ngoạn mục . Được toại nguyện để con thấy mình thật giàu có , thật mạnh mẽ vì có có một khối tài sản chất trong tim dù trái tim này đang đau và chưa thật sự có một mái nhà chở che cho nó . Cho con được toại nguyện để con khẳng định lại lời em Hồng Nhật - đứa em mà mới gặp đã thấy gần gặn lắm lắm : mỗi con chữ đều có số phận của nó .
Số phận cho mình được gặp hầu hết những người mình muốn gặp , gặp rồi có tiếp tục hay không thì trong lòng mình vẫn âm ỉ sướng , âm ỉ hạnh phúc , lại nói : Hạnh phúc thật , sao hạnh phúc mỗi ngày của mình dễ thế chứ .
Đã dám ước to to một tẹo : sang nhượng được quán Hồn gỗ trong Đà lạt để đón cô bé Xuanly khi em về sẽ ngắm Ong rừng Hà nội trong ấy , cứ ước biết đâu đấy , may mắn sẽ gõ cửa , đi thì đến , gõ cửa nào......
Có vài người muốn chung sức với ước mơ lớn rồi nhưng chửa thấy hội tụ đủ tinh thần dại như mình mà chung lưng, chờ ......

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét