Thứ Tư, 29 tháng 2, 2012

Nguyễn huy Thiệp

Hôm qua cày khuya rồi về khó ngủ vì nghĩ hơi bị nhiều cả điều đáng và không đáng nghĩ , Thầy thì từ chiều cho một buổi học hiệu quả và những trận cười đủ sướng với các bạn mà thầy ngác ngơ không biết chúng tớ cười gì . Khuya lão thầy yêu quý phang một câu dạy dỗ : Cái quái gở mà nghĩ không quái gở thì tự nó sẽ lui ( hoặc tương tự thế ...ấy nhớ chính xác được ), khôn - vận ngay vào thân và cho lão tội nghĩ về mình một cách quới gở và nhắn tin từ biệt , lão đã không biết lỗi còn cười vui hết cỡ , lão thừa biết mình nghĩ gì , nhưng đọc chính xác được TA thì còn khó lão ợ . Chúng ta đều hiểu , thôi thì trò mượn cớ xa thầy cho rảnh chút , cho bình yên chút chứ cứ kèm riết ( đúng mong muốn của trò , hì ) thì đường xa mãi xa ....rồi lại chiều mãi gió mất thôi. Muốn xuống dòng mà không xuống được ,mấy tháng nay toàn chịu đựng thế đấy , viết cứ liền liền phát ngán - ai dư cơm thì bảu một câu , hướng dẫn tôi tẹo ......qua nhà Duca đọc một bài mới nhất rồi nhìn đồng hồ lại đi tong buổi sáng , nhưng cứ phải gõ mấy chữ thì mới thấy không thiếu mà tiếp tục sống chứ chưa nói có đủ hưng mà làm việc , lại giở trò mèo bốc điện phân công rồi man trá , dối trá cả người làm ,cả thợ cả anh em : chị bận này , nọ ,kia thực ra điêu để lấn ná với bọn chữ nghĩa , hay nghiện thật rồi , mà cái đứa nguy cơ nghiện đủ thứ láo toét như mình cũng là đứa cai giỏi nhất cái đời này thì lo gì chứ. Lúc đau nặng tiêm , uống giảm đau có đơn bác sĩ mới mua được thuốc , anh em nhà chồng bả cho nó xài loại "biệt dược" đi rồi khỏi thì cai sau cho đỡ tội mà nó cũng biết mùi nàng tiên nâu , nói thế nhưng chẳng ai dám dù mình sung sướng gật. Bài bạc mới kính , tá lả chơi phục vụ thiếu chân , chống nhạt thôi - kỷ lục 3 ngày 2 đêm , khuya không đóng cửa mất cái xe mini Nhật hồi đó được coi là một món. Đánh chắn thì ngập luôn không kém nghiện , chơi lừng khừng cũng ổn , tham thí mồ , gan to chỉ thích ù lớn có cước sắc, cước sắc kép cũng gò , được ăn cả ngã về không không , tinh vi vì may mắn có thừa , được chút là thả không đì nhà dưới , không thính tai nhưng thính đoán , cảm giác nhà nào đen chờ chíu ù là vứt ra như đưa ngu cho họ hên rồi giả vờ như ngố , hôm nay sướng gì không biêt .... Vì lời được hẹn thứ bảy cho công việc , vì thầy còn đến qua tận nơi làm trận cười ngớ ngẩn để chào tạm mà không biết có biệt không nữa , vì gái yêu quận 2 bay khuya nửa đêm nhắn : vào miền Nam ấm rồi , không như Hà nội lạnh - lòng người cũng lạnh . Dù bay ra bay vô câng câng công khai là việc nhưng có lúc thực chất chỉ để nhìn nhau nghe trực tiếp từ cả hai đôi môi cong mấy chuyện đời thường , có lần chỉ vì một nhân vật trong chưởng Kim dung có mà cả nhà tư liệu nhưng cứ phải đúng em kể , kể khéo được vài đoạn đã kể qua điện thoại ,đã cười đã sướng xong từ mấy hôm trước , Đời đẹp còn sót mấy rồ như thế . Đấy đang kể về chuyện qua nhà nhóc Du ca ( khéo nó mắng vào ...ấy cho vì chửa biết ngược ngang sao mà gọi nó nhóc - thấy nó hơn hơn đoán bừa vậy , hì )... là sáng nay qua nàng tiểu thư ĐẶng Hà My , nàng yêu kiều này qua đọc chưa bao giờ mình ý kiến ý cò ...tự dưng nhắc đến Nguyễn huy Thiệp làm mình có cớ yajm gác việc và đói lả và lạnh cứng cả tay chân ngồi đây mà mổ cò như mơ ước . Chỗ ngồi lý tưởng nhìn ra Hồ tây , cây cối tươi tốt , cành đào phai hết Tết rẻ mà vẫn được mua chơi để đánh dấu ngày xa thầy ,đống đò ăn uống ngon lành trước mặt , đống công việc nhưng có người đỡ rùi, có cảm xúc .....hì hì , ka ka, keke , thưa thầy , các ông thầy bà thầy ới....( xuống dòng , viết tiếp , hay sang trang cũng được) . Đọc rõ lắm và quên rõ nhanh , thích Nguyễ huy Thiệp nhưng chả tìm hiểu về ông bao giờ - đặc biệt thích dồng dao trong chuyện của ông , kịch rất ít nhưng đỉnh luôn , chơi không thân nhưng yêu với cậu cả của ông , cái thằng chắc sợ chị tủi thân nên lễ lạt nhắn tin như người lớn như chu đáo, lời lẽ đáng yêu văn phong ngon như lành ,lai Đẹp như văn bố ( nhắc nó cho nó máy mắt có nhỡ 8/3 này nó quên , dù cậu này quá hiểu chị nó vô cảm trước quà hay lời chúc hàng loạt ). Nguyên nhân chính để kết thúc đây ạ : hình như tớ tìm thấy ai đó phảng phất nét của Nguyễn huy Thiệp và tớ hy vọng có thể trở thành thân mến với người đó vì người đó chưa bắt đầu viết vì cũng chưa về hưu sớm được. Thôi đã , có việc maast rùi ạ .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét