Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

Đêm sáng trưng cho tóc ngắn làm ngày ...

Ngủ dập ngủ vùi rồi dạy lại coofee đúp , mình đang dại , đang nức nở thì chàng con cón ra về , hệt như hôm đem cây hoa vàng về , hì - xem đi , nhìn đi nàng không tồ , cuộc đời thật lắm . Chàng ung dung tự tại , hôm nay nàng khoác thêm cho chàng tấm áo mới để quên chưa mặc - bác ái - bác ái mà nên nàng có lượt , cảm ơn , cảm ơn . Hết ngày 11 rồi , hết mất rồi , ngày hàng tháng nàng tự đặt ra để tiêu chút tiền cho những người làm với mình vui . 5 tháng rồi không bài bạc , không hư ....vẫn thỉnh thoảng khoái: cây ăn vừa đến cây ù vừa lêm , sướng ....Giời thương cho con chút lộc để con bắt đầu cho vững chút Ông Giời nhé ! Mai vẫn lạnh , cố dạy mà đi chợ cho vui , mua vài thứ , chút đồ ăn , ít rau , sải bước cho nhanh lấy cảm giác còn sức lực , còn hào hứng , nhớ cái tượng vắt chăn quá , trong mắt mình cái tượng đó vừa đẹp , vừa ý nghĩa . Hôm trước đùa vẽ tiệc của thánh , thần hay bữa ăn uyên ương , vẫn nhìn thấy anh , thấy nàng rất rõ , không gian rất nhẹ rất yên . Nhiều việc đáng làm mà , nhiều số phận đáng quý mà , nhiều người đáng mến lắm , nàng hãy yêu chính mình nhiều chút đi , lại đi matxa , lại chạy nhảy tung tăng mỗi sớm , nhất định là chân sáo nhé , lại thấy : môi thì thầm , lại dang rộng cánh tay cho gió ùa vào nhiều như nỗi nhớ , lại thấy : gió lãng du từ chốn đen tuyền - giấc mơ vẫn hay là mãi xanh ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét