Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2012

Cuộc đời tôi

Vui thế khi thông báo , nói chuyện với em gái sẽ gắng sức cùng bạn bè làm thêm dịch vụ cho người nước ngoài thuê nhà , ở với cãc bạn ấy mục đích của mình cũng nhẹ nhàng là cho con và mình được tiếp xúc với tiếng của họ , hy vọng cải thiện một chút khả năng khoa chân múa tay của mình và con sẽ có cách nhìn toàn diện hơn về cuộc sống , lúc trước quán trà hay có khách nước ngoài , chỉ có mình chịu khó mở menu ra giới thiệu , kiên nhẫn và cố gắng để họ hài lòng vì mấy chục ngàn đã đành vì mình yêu trà lắm , thích ngửi cả mùi thơm của các loại hoa , cây thuốc nữa . Không dưng người lạ bất đồng ngôn ngữ lại nấu cho mình ăn , tặng mình cái đèn đẹp và hợp với mình đến thế. Em gái buông một câu : chị thì làm được gì , làm kiểu của chị.....lòng chùng xuống giây lát rồi thở thật nhẹ , may cả hai mẹ con tập khí công được chút thời gian nên có hơi thở nhẹ và sâu . Y như hôm mình dựng xe máy bị đổ vào ô tô đẹp của một vị chức sắc , vợ ngài ra đòi chứng minh thư của mình để bắt đền , đưa cmt và mình lạnh tanh , lạnh tanh nhìn cái thế giới vừa tham lam vừa nhạt nhẽo mà không chút lo lắng . Thỉnh thoảng tim vẫn đau , thấy được mình thản nhiên trước những điều khó chịu thậm chí như xúc phạm mà hài lòng về mình . Thôi thì sinh ra con trai con gái mặt mũi sáng sủa , khả năng cũng tạm ổn , sức khoẻ cũng được , chút nhân hậu mẹ mong cũng thừa hưởng ít nhiều , dễ gần , đáng mến , có khả năng thích nghi cao , ngôi nhà và mảnh vườn nhỏ cũng tự tay làm lên , khi lấy chồng còn phải chờ lương mà trả tiền hoa cô dâu , 1 cm đất cắm dùi cũng không có , bữa ăn sáng còn phải nhịn khi bụng mang dạ chửa đạp xe làm thêm ca mà nuôi chồng ăn học . Thôi thì như thế tạm bằng lòng rồi , những ngày tháng liệt giường liệt chiếu nghị lực ở đâu mà vượt qua cơ chứ . Cứ nghĩ đến bố mà xót xa , mà chả thiết gì , rồi lại nỗ lực để thấy mình không phụ những mong đợi rất nhỏ của bố ngày xưa . Buổi tối bé Hương gọi nói mai em ra mừng rú , hỏi được ngôi nhà có vị trí đẹp và giá hợp lý mà cả chàng và chị chẳng thấy chút nhiệt tình nào , may mà còn sót được vài người cùng có quan niệm giá trị sống " ngốc " như mình. Thứ ba sẽ vui dù tốn công tốn sức , nhìn vợ chồng Thức nhỏ tuổi mà chiến đấu không mệt mỏi vẫn giữ được cốt cách thấy vui và tự hào . Gặp lại Hằng , cả anh Cường chồng em vẫn nhớ mình ....sung sướng : đi - đến , gõ - mở . Ơn Trời , em vốn bé hơn mình có một tuổi trông trẻ nhưng thấu đáo , vừa chăm vừa ngoan , trước lúc nào cũng đón mình khi đi công việc cho trường cho lớp các con , biết mua đồ ngon , tốt mà giá đúng nhất có thể . Mọi thứ phía trước đều có hướng thuận lợi , gắng làm gì tốt nhất có thể để mỗi sớm ung dung với chén trà , ngắm mặt trời lên - dù có lẽ sẽ chỉ luôn luôn một mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét