Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

Tả tơi + bầm dập = .....

Cố tình để cuộc sống chạm đáy , thế nào là chạm đáy ? Cố tình lánh lánh tình , lánh lánh tất cả các loại tình . Nghĩ sao làm vậy , anh chuẩn thế mà có nghe hết anh đâu , thương yêu mẹ có nghĩa là không làm phiền, chồng con đầy đủ , thậm chí cháu chắt nếp tẻ đủ cho cụ vui và tự hào chút chút , hôm qua mẹ gọi bắt đi khám , ít xuống nhà , xuống là vui hay không cũng ra chiều hơn hớn để mẹ khỏi phiền lòng. Thấy anh hay đưa vợ con về ngoại sao thấy mọi người chuẩn mục tốt thế mà mình không theo được , vợ mới của chồng chưa có con chung , chưa được 2 năm mà cô ấy chu đáo , yêu quý , thân thiết nhà chồng đến vậy , mình hơn 20 năm ù lỳ - yêu quý và được yêu quý cũng lặng lẽ . Ngày sinh nhật có chút quà , chút tièn nữa mới buồn cười , mẹ vẫn cho một món nhỏ tượng trưng, hoa là thứ thích nhất thì chỉ có một lọ ,là hoa cẩm chướng , ba ngày rồi mới thèm bỏ ra cắt cắt , cắm cắm . Bông cẩm chướng có rất nhiều nụ , khi cây hoa cho nụ phải mất công vặt vợi đi cho nụ chính mập mạp , lại nhớ Mạnh bảo : Q làm vườn nhưng dùng laptop ....hoa hồng khi thu hoạch cắt bông rồi thì phải tỉa vợi cành đi cho cây khoả , loại hồng bạch , hồng nhung xưa vừa thơm vừa lắm bông đi đâu mất giống , lâu rồi chẳng được ngậm vị chát mà ngọt của cánh hồng nhung thật dày ... Giờ thỉnh thoảng lại thích hoa thược dược , thược dược cánh sen bình dị , hồng thơm , hoa nữ hoàng hồi này cũng thấy ít mà có thì cũng đắt thật là đắt, nhớ anh quá , viết cũng không đỡ , sao những người đàn ông kha khá quan tâm đến mình toàn tuổi tý chứ , hơn mình 6 tuổi thì cũng vừa , cũng hay . Chẳng ai đủ mọi nét mình hài lòng như anh nhưng họ không vướng bận như anh, họ sẵn lòng đấy sao mình trơ khấc ra , chỉ có anh làm mình vật vã thế này , anh chẳng dạy chế ngự thì mình cũng biết phải tập mà chế ngự . Mình thích anh ngay từ ngày đầu , ước nguyện nhiều đến độ trời cũng cảm mà ban anh cho rồi , hơn 5 tháng hạnh phúc thật từng ngày , có cách mất vài ngày thì vẫn hạnh phúc vì hiểu thiếu anh mới biết mình nhớ , mình cẫn anh đến thế nào . Ngày hôm nay dài quá , thiền cũng không đem lại bình yên , uống thuốc rồi mà vẫn đau , cơ chế hoạt động của tim của não phức tạp thế làm sao em điều chỉnh cho được , anh thật ung dung tự tại hay tình yêu của anh đem san nhiều nơi nó bớt bớt rồi......tỉ tỉ lần sau , đùa thế , cứ đù thế làm em ấm ức lại muốn như lúc chưa được anh thương , kệ ngày kệ tháng , bèo nhèo....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét