Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012

Về.

Mấy tiếng nữa là sáng, nửa ngày nữa thôi là có mặt ở nhà rồi- Hà nội không của tôi ơi chả nhẽ rồi cái đứa khòng khèo này cũng biết nhớ!
Điểm cuối cùng ở Tuy Hoà- Phú yên, chuyến đi xinh xinh làm nhà Ong thêm thèm thuồng những chuyến tiếp theo ngay tắp lự, tiếc nhất là Cần Thơ vì gái yêu ở đó vừa đẹp vừa giòn, vừa có âm mưu nhất lại bận học với chả hành. Không mảy may chờ mình( vừa tiếc vừa ức).
Chuyến đi hoàn hảo( bỏ mịa- đấy học được cách nói ở Nha trang mến yêu rồi đó- hoàn hảo quá thể nào cũng có cái gì để đau cho coi, biết trước mà không thể tránh vì được hưởng cái chuyến tự hưởng tự sướng ngọt đến nỗi chết nhắm mắt rất hiền được kia đấy).
Kể nhé! Úi Giời có mà bệnh, đi bơi biển Tuy Hoà phát đã, vét nốt kẻo tiếc đã nhé! Đi ngắn ngày quá, biển nào cũng muốn ở luôn, nước trong vắt cát sạch ......ui đời đẹp.Sao mình yêu núi mê mệt mà quay ra nghiện biển trở lại thế này? Nơi biển ấy có những yêu những mến kỳ lạ, không yêu thì sống mà làm gì.
Người ta thích đủ thứ đủ hãi, tớ-Ong nghiện đủ thứ chắc chết cho mau cho sớm biết chết sướng thía nào quá, "sướng quá hoá rồ" giờ mới rõ nội dung THẬT của câu này, hì hì....ai biết câu này rõ và khoái chí thì nắm tay Ong một cái nhé- cho nhà Ong sướng đủ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét