Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

MÌNH BÊ THA QUÁ

Tắt ngóm niềm vui mỗi sáng , cafe tự thửa ngon thế , ai đến cũng tự tay pha chả cần khen nhưng dư biết ngon muốn quay lại mà cũng hết quyến rũ .
Quay qua quay lại toàn người ốm , con ốm , bạn thân ốm , bạn yêu ốm - Giời ạ .
Sáng bỏ tập đi chợ lo sớm xong mọi việc sà xuống đầu phố , vục mặt vào bàn cờ , cờ tướng biến tướng thành cờ úp -xem đã muốn nghiện , ngứa ngáy chân tay , lốc nhốc đầu cua , bị rủ , được rủ chơi mà không ừ chỉ xem thôi . Đêm trước đã quên khuya xem rốn về muộn con gái nằm tủi thân rồi , mình hay thỉnh thoảng thật tệ . Tụt giày kê viên gạch thế là chăm chám , hau háu ....cứ như chả có việc gì làm , gạo cứ tự chảy vào nồi mà thành cơm ấy .
Về hưu non ơi là non , để chửa chi đã ngắm nghía như là nhiều thứ rồi đâm hỏng , suy nghĩ lộn xộn - ngồi chỗ ngon ăn đẹp cũng thấy như ngồi chỗ cũ mèm ăn cho qua bữa . Chỉ háo hức với những ý tưởng mơ hồ mông lung , ai cho tớ bấu víu với , chỉ cho tớ cái chuẩn để tớ bớt ngớ với ....
Rồi , rồi còn cày chứ , còn sẽ đi thăm mọi miền , sẽ vô thăm từng nhà chứ .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét