Thứ Năm, 19 tháng 2, 2015

Mùng 2

Thế giới rộng lớn mà ai cũmg thui thủi một mình trong thế giới nội tâm phức tạp - không - thế giới nội tâm phong phú và khi đã biết Đạo rồi học dù học thập thò thì thế giới ấy có sức mạnh không thể ngờ.
Em gọi về cho mình - cái thằng tự tin đến thế mà tự dưng ông tướng bẽn lẽn : chị ơi.....chúc tụng cho giống nơi chúng ta đang tồn tại,mình buồn cười lại phóng chiếu: từ nhỏ tới giờ đi chùa mình chưa biết xin, năm mới lời chúc tụng không buông nổi dù xung quanh tuyền thế,hôm qua thay mẹ qua đình làng phát lộc,gói quà thì bé xíu nhưng mình biết nụ cười xuất phát từ tâm và những lời chúc chân thành phù hợp cho mỗi người đã có ý nghĩa thật sự- đoạn này hẳn mẹ cũng khoái vì các ông các bà sẽ xúm lại tâng bốc cho coi, ông phụ trách đã chẳng hỏi: mẹ con nói con đi chấp tác các chùa à- thủng thỉnh : dạ, là các Tịnh xá và Thiền viện ạ. Ừ phải đủ duyên đủ phước thì mới được thế- ở đình làng ông cụ hơn 70 tuổi nói thế- ô hay miền Bắc cũng nhiều nhân tố lành chứ- ai khơi lên,ai lau bụi cho những tấm gương vốn sáng bị bụi mờ? Mấy đứa học yafnh tinh tấn chỉ chực chui vào Đà lạt an lành và sẵn mọi thứ- lý luận tu vững rồi về .....bao giờ đủ vững???????
Em và mình phước lớn,nó thân nam còn sẵn hơn mình - được Sư cô và ban tổ chức trọng thị đến vậy,nhớ Sư cô và các bạn tình nguyện quá- xả 45 ngày thiền chuyến xe tự em lái mang những thiên thần lượn khắp Đà lạt - ai tin nổi thằng Khoa sinh năm 91 nó được gần các bậc Thầy lớn nhiều sự giác ngộ và minh triết kỳ diệu toát ra chẳng cần nhiều lời, mùnh lại dính mắc mất thôu....
Giờ thì hiểu những con chữ trong đầu mình ko được viết ra thì có bao nhiêu kiếp ngồi thiền nữa mình cũng khó mà khinh an- chi bằng ta sắp xếp những việc cần làm viết ra,thực hiện cho xong để mà yên tâm ngồi được lâu còn hàng ngày tạm hai cữ thế, Hà ơi em nhớ cách chị bảo em vậy nhưng chị bận lắm em ko đt thoại đâu- chị cứ đi trước cứ xông pha cứ làm tấm gướng sáng chói đi - em sẽ lặng lẽ học hỏi chăm chỉ để đi theo- đàn ông thì cần phải giỏi giang- Chị Tuyến bảo sẽ cafe với chúng mình nhưng sát Tết quá ai cũng bận nên hẹn để đó,Tuyến cũng bảo: đàn ông thì phải thực lực không giỏi giang giàu có thì chị không thèm nói chuyện,đàn bà thì chị chỉ cần có tâm là chị quý rồi- mình đã hạnh phúc biết bao khi những người chị kiệt xuất như thế thương yêu chăm bẵm. Mà viết là nhu cầu ....nhu cầu như hơi thở chứ ko phải chỉ như cơm ăn nước uống- vậy rồi,nguyện ước lớn nhất thật sự tới rồi,ôi Niết bàn của tôi.
Em trai nói :bản chất con người là muốn cho- cậu biết không nhưng người nhận thông thái cũng biết chọn để nhận đấy.
Trêu nhóc khi nó ỏn ẻn chúc cho có: dính mắc rồi hử? Khi mình cho nó xem ảnh anh với mình- nó chê: xấu,già( tụi mình bằng tuổi nhau mà) nghe còn như cáu kỉnh vùng vằng chen vào dù có vẻ kiềm chế rồi. Ở trường thiền ai cũng buồn cười một chị tóc bạc có người hộ thiền chu đáo tuyệt vời đến thế,nhắc tới em mình thấy kiêu hãnh vì được làm bạn em, mọi tố chất tốt đẹp hội tụ nơi em thật đáng ngưỡng mộ,viết về em không biết mình sẽ lan man đến đâu,cuối cùng cũng đã có một cô tiên người Sài gòn bắt được hồn được vía em tôi, vẫn ngường ngượng : em đang cố gắng"khống chế" đây, biết mà nhà ngươi cứ thử đi- cô bé đẹp người đẹp nết đến vậy ,đáng yêu đáng quý thậm chí đáng kính nếu chị quá lời mày cưỡng lại duyên nghiệp đi để chị cũng thử cưỡng theo rồi đúng kế hoạch bọn ta sẽ lang thang khắp nơi và qua bên Ngài học mấy năm luôn,để xem duyên đưa nghiệp đẩy đến đâu, tự thú thế cũng là tốt rồi, chứ để sau mỗi thời thiền ta nguyện những gì hai chị em đã lên kế hoạch thì nàng tiên của nhà ngươi sẽ làm đại dương vừa đầy vừa mặn hơn mất- ta chưa nỡ ...nếu có lúc em đọc những dòng này có chỉnh đốn chị cũng chẳng sao vì chị thừa biết cái ngã mạn nó đang cồn cào trong chị,thực chứng mà cưng....Chư Thiên cứ đâu đó quanh chị với nhiều ví dụ trong mơ ấy....giấy bút thì sẵn nhưng viết nhiều công lắm,để đó khi gặp chị lấy vài ví dụ điển hình thoai- mà không mày sẽ hiểu ngay những điều chị mới nghĩ để kể nên chả cần,nhỉ.
Cơ mà chị vẫn thích mứt gường với trà xanh,loại trà tươi trồng ngay ở mỗi nơi tu tập ấy. Chị vẫn thích hàng tháng có người lo đóng tiền điện thoại , lầm bầm: phiền não ....rồi vẫn hì hụi đi nhặt hạt giống theo yêu cầu cho chị nghịch gieo lung tung,vẫn khoái: có về không để lo đặt vé,mắt thì nghe gườm gườm mà giọng nói thì không trật là đầy lo toan. Hì ....có cảnh báo là hưởng lắm hết phước nhanh- sao nhỉ!
Ui Trời, bao giờ quán được thân bất tịnh nhàm chán và ghê tởm để mà đi một mạch?????
Yêu người yêu đời quá vậy,này......

6 nhận xét:

  1. Em túi bụi có thời gian vào máy đâu. Nhưng cũng cố mở cái máy ra để cóp dán chứ không sợ chị không " thiền" được quá!
    Cười!
    Năm mới chúc mọi điều tốt đẹp đến với gia đình. Với chị thì thật thật tĩnh tâm!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ong RỪNG về phố lâu không
      Hôm nào gặp nhé xem NÂU thế nào
      Nụ cười tưoi giống hoa đào
      3 đứa mình sẽ cùng chào nhau nghe

      Xóa
    2. Chắc e thay chị tiếp QT
      Bởi mạng chỗ Ong nó chạy làng
      Chỉ chat mail thôi k blog
      Muốn gặp thì anh tới tổ nàng
      :)

      Xóa
    3. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
  2. Thăm Ong!
    Anh không là người trong cuộc nên đọc mãi mà chẳng hiểu con em nó viết gì!
    Tâm trạng chắc vẫn lang thang, vẫn du xuân à! Đi ít ít thôi, đi nhiều là nhanh già lắm !

    Trả lờiXóa
  3. Ong giờ thui thủi ở nhà hàng hay Khách sạn nào thế, đi cafe đi!

    Trả lờiXóa