Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014

SEN BẮC



Đã gửi từ iPad của tôi

Bắt đầu tin nhắn đã chuyển tiếp:

Từ: Quỳnh
Ngày: September 17, 2014 5:23:56 PM GMT+07:00
Đến: Quỳnh
Cc: Quỳnh
Chủ đề: SEN BẮC

SEN BẮC

Ngày còn hào hứng với nghề- gần Tết miền Bắc lạnh lắm,chả hiểu sao đến ngày bàn giao cái quả chuông năm tạ ấy mình lại cứ nhất định phải có hoa sen,Trời có bày không nhỉ! Cô em Lan Anh đi công tác Sài gòn về Hà nội tối hôm trước với một ôm sen- sen Nam,bông nhỏ màu sậm.Sư trụ trì trên Sóc sơn vui và cảm động lắm,mãi sau này vẫn gửi thư muốn mình có mặt những ngày trọng đại. Hôm rồi sinh nhật cậu em - nó cùng làm cùng chơi suốt từ thời sinh viên của nó,giờ hai đứa con của nó đi học rồi còn mình đã thành bà nội - mười mấy năm trôi qua chẳng thể thấy đứa nhỏ đứa lớn nào thay đổi khôn hơn được bao nhiêu. Tốp bạn làm ăn của nó hỏi chị làm gì?dạy học thì dạy gì?chả hiểu sao tóc thì luôn ngắn mắt thì có tròn,quần áo cấm bao giờ thấy đẹp chỉ đủ không bôi bác xã hội mà ai mới gặp cũng hay đoán mình dạy học. Nó- thằng đệ ruột bảo: mở cái trường nào cái gì cũng dạy thì chị sẽ là cô giáo trường đó,lâu lắm mới nhìn vào mắt nhau để hiểu. Người hỏi bảo: lúc nhắc LTC vẽ này nọ chị có chêm một câu là có đứa bạn ra tập thơ bìa và minh hoạ cũng do đồng chí ấy vẽ cho,mình đãng trí đố nhớ nổi ai,nổi tiếng bao nhiêu cũng xẹt ngang rồi như ...nhau cả. Lũ bạn mới lạ nguyên bốn nồi lẩu rặt đàn ông có một đứa sắp già đàn bà ngồi mâm có rượu dù mình không chạm một giọt,sau gần ba năm nể lắm,quý nhiều có uống lon bia mừng nó thêm trưởng thành mừang nó có vẻ như nổi đình đám ,có chỗ đứng trong làng điêu khắc hiện nay rồi. Quay lại vấn đề chúng nó hỏi mình làm gì,giờ thì chẳng làm gì,trước? Đấy thằng bé quý mình thế mà trả lời lấp lửng như thế đấy. Giờ ngồi đây mình nghĩ mình chả làm gì ra hồn ngoài vài dịp trong đời làm những việc đặc biệt như dâng hoa sen lên chùa ngoài Bắc vào mùa đông,và cứ bám vào đó mặt mũi lúc nào cũng cứ như còn trẻ lắm dù tóc đã đổi màu.
Ngày các bạn đi Đức lao động rầm rộ kéo về đem nhiều tiền về mau nhà mua đất, đứa bạn xinh đẹp xa xứ  đem về cho lọ nước hoa nghe nói đắt lắm một mình mình được món quà đó còn các bạn khác chỉ chung chung là kẹo bánh ngoại,ngày ấy cũng quý hiếm. Té ngửa vì đứa duy nhất ôm hoa đến tặng nó lại chả bao giờ làm điệu. Ngần ấy đứa tụ tập bảo nhau: nó vẫn như hồi đi học. Như đi học là sao nhỉ! Là cũng nghịch ngợm lắm lắm mà những đứa ngồi gần lại bảo: sao mày hay buồn thế, hơn ba mươi năm rồi,mê nhạc Phạm Duy nhất,chọn được bài Gọi em là đoá hoa sầu là bài ưa thích mà tập mãi hát cũng chỉ dừng ở chỗ không quá tệ.
Hôm nay mưa bão ,ở trong nhà im phăng phắc  đã ba ngày ăn qua quít  hết tiệt mọi thứ thì mò ra chợ,thấy cô bé bán hạt sen ngạc nhiên vì lâu không thấy bán ngỡ đã hết mùa rồi,nó nhớ mình vì bao nhiêu tâm sen đều dặn nó giữ cho - mình ngủ ít hơn chục năm rồi. Mua một túi hạt mè nheo mặc cả với nó túi tâm,đùa trêu nó chứ lúc nào mà chẳng trả cho đủ,con bé đằm thắm đến đẹp - bóc sen,xuyên tâm ngón tay thâm sì mà nụ cười thì rạng rỡ.
Về bỏ cả vào nồi ninh,chợt nhớ ra là quá nhiều,cái thói quen no bụng đói con mắt hay vì xưa nhà không mấy khi vắng khách......
Cả bột sắn dặn bác ở quê làm cho rõ nhiều định lượn một vòng đem đưa các cô bạn,một ngày thân xác lỳ ra,khéo mốc mất.
Mùa nhãn thế này - lấy cùi nhãn bọc hạt sen đã nhừ,thả vào bột sắn quấy hơi loãng đường hơi nhạt- mát lành biết bao.
Mà mấy ngày nay bão - mưa gió ầm ầm càng không thể có khách khi nơi ở mới không có quá năm người biết,những bát chè sen bày đến đẹp,để làm gì nhỉ!



Đã gửi từ iPad của tôi

13 nhận xét:

  1. Nhập được vào làn của Ong, thấy câu cú cực duyên. Đúng là ... gái Bắc (anh Nô nhại cái nhan đề nhé)!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chẳng cần mở ngoặc - Em hiểu,thật mà.
      Nhớ chị : dân Bắc.......í mà.

      Xóa
  2. Tình bạn thơm thảo, sen thơm, chè thơm...
    Thế còn người thơm bao giờ thì vào đây hở người?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhận xét: không trung tính.
      Mưa mấy ngày nàng ạ,lẩn thẩn đấy.

      Xóa
  3. "cái thói quen lo bụng đói con mắt..."
    Chịu chả hiểu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "No" đấy bạn, hỏng phải "lo" đâu! :)

      Xóa
    2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
    3. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
    4. Cụ : em sửa rồi ạ.
      Em: kém thế đấy- tội.

      Xóa
    5. Ôi cái gì mà toàn "sửa" với "xóa" thế này?
      "Sửa" thì hiểu rùi, còn "xóa" thì hổng hiểu!!!
      Liệu có "xì-căng-đan" nào dưới cái còm của tui không ta?

      Xóa
  4. Đọc cả bài Giáo chỉ thấy hấp dẫn nhất là chén chè sen! Thèm...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái mẩu này chị viết ở Nhật ký, copy sang vì muốn mời chè sen đấy mà.
      Nếu mà bài vở thì phải có bố cục chứ,lâu rồi không sắp xếp nổi chữ nữa,chỉ đọc thôi,com còn lười.
      Em dùng mật gấu đi (......)

      Xóa
  5. Đã đa sắc lại đa tài
    Ong Nâu làm bao trai tráng chạy dài theo sau

    Trả lờiXóa