Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

Vô tư, bao giờ cho đến vô ưu


THỨ HAI, NGÀY 24 THÁNG 9 NĂM 2012
" VÔ TƯ "
Hôm đầu vào Sài gòn xuống sân bay là vội vàng đi đến triển lãm tranh của đứa em ngay, mặc nguyên đồ đi đường, dù có nhã ý đem theo cái váy đen trang trọng cho hợp cảnh, cũng không trang điểm vì sát giờ khai mạc, may mà đến kịp - khách khứa đông nhưng vừa vào là bắt ngay ánh mắt em, chờ ghi hình xong là đến ngay bên chị mừng rỡ: vào kịp hả chị. Bên những phụ nữ sang trọng váy áo thật đẹp thơm nức mình đúng là làm xấu đội hình, em đâu có để ý chị của em xâu đẹp nhỉ? Chị của em vốn " vô tư" ?
Lên Đak nông dính mưa bị một chưởng ngã nhẹ nhàng ngồi nhà chườm lá,lo lắng vì không biết sẽ đi tiếp hay phải quay về ngay vì phát sốt. Chờ mãi không thấy chủ nhà về người bệnh đói meo meo tự đi lấy trứng ốp một quả, chán chê thấy chủ nhà về báo cáo: nhà Anh có ma xó không vậy em ăn một quả trứng nó có đếm không anh? Hôm trước bếp núc nhiều món xắn tay nấu, bé út ăn ngon miệng thế là mình hiểu mình không kém khéo. Mình vốn hồn nhiên( chắc thế nên mập mạp) lại thấy chủ nhà gặp lần đầu nhưng đầy thân thiện nên tự nhiên như nhà mình , sắp xếp chút dọn dẹp chút thấy vui, hai ngày ở đó cả  hai đêm ngủ tương đối ngon, lạ nhà mà ngủ được thì đúng là mình "vô tư". 
Về, quay lại lớp yoga sau đợt con đau và đợt đi, mọi người cười rất tươi, cô giáo cũng dành thời gian hỏi han. Mọi người khen khoẻ nhưng đen, đâu có biển là bơi ở đó, người thì tròn trùng trục chả ngại ngần gì với cái áo bơi đã tối màu nhưng không che được cái xấu, vốn trong tiềm thức cho mình là thằng nên "vô tư" tung tăng....bọn con trai cởi trần quần cộc tung tăng sao mình che kín rồi mà cứ phải khép nép chứ? Nhưng mình đờn bà lại còn đàn bà xấu như thế "vô tư" là hạnh kiểm xấu nhỉ?
.......vô số ví dụ để chứng minh cái sự "VÔ TƯ " của mình....kể tạm thế thôi.
Thay vì hai đêm ở Sài gòn ở khách sạn em trai nhờ bạn bè chọn cho đi lại thuận lợi , mình ở nhà bậc tiền bối , quận 6, báo khổ cho Hồng Nhật đưa rước . Anh là thầy giáo dạy học và chuyên viết sách nghiên cứu, khi mình qua hàng xóm có ngó nghiêng và hỏi thăm chút chút, anh giải thích ngoài vợ con Anh thì chỉ có bạn bè ngoài Bắc vào anh mới đưa về nhà. Đáng nhẽ ngủ lại một đêm vì anh đưa mình đi triển lãm về muộn không tiện ra ngoài, sáng sớm hôm sau sửa soạn đồ để đi thì thấy anh đã chuẩn bị đồ ăn sáng và cafe thơm lừng. Ngồi ăn và trò chuyện - mình chợt à lên đòi bàn sang cái chủ đề đang làm mình bứ bối: BA PHẢI - nói một hồi em thấy thế này em thấy thế kia ....những năm tháng ngoài Bắc anh là người hướng dẫn và lo tài liệu cho mình học, tập khí công, anh rất hiểu đứa anh coi như con gái lớn cứ láu táu không bao giờ biết nén cảm xúc và niềm vui( nỗi buồn thì chôn nhẹm) nên kệ rồi từ tốn giảng...mình lén bật máy ghi hình thu tiếng, bài giảng đơn giản lắm chỉ là kể về bà ngoại được gọi là Bà Bụt, anh thống nhất với mình những người "BA PHẢI" theo nghĩ tích cực là những người đáng trọng. Mải chuyện không để ý điện thoại thế là không biết tin nhắn Hồng Nhật hỏi dịa chỉ để đón, gần trưa hai chị em mới xuất phát. Vứt đồ đạc ở nhà anh, hai chị em lượn hết một ngày, khuya lại về nhà anh, chỗ ngủ anh chuẩn bi cho sạch mát thế là con nhóc đã già "vô tư" ngủ ngon . Sáng hôm sau anh lại chuẩn bị đồ ăn sáng chu đáo để rồi kịp đưa nhóc đưa ra bến xe đi chuyến sớm lên Đà lạt, chờ cho nó lên xe yên ổn anh mới quay về đi làm. Nó cứ "vô tư" nhận ân tình của mọi người như thế. Đấy còn " vô tư" lôi Hồng Nhật đi hết một ngày chả kịp hỏi xem ngày nghỉ vợ con em sao, rồi cùng em chạy veo veo được bao nhiêu chỗ, được thoả thuê gặp những mến yêu đặc biệt quý, được biết vịt Thanh đa là ngon nổi tiếng, có chỗ này hơi không "vô tư" là mình muốn mời mọi người nhưng LÃO kính mến đã lén đi thanh toán mất rồi. Mình hồn nhiên cụng ly với các giai vừa giỏi vừa giòn, người bạn Pháp có dịp đi chơi với mấy giai Việt ngoại ngữ tạm ngon và cư xử ngon như người Pháp..
Mình tự tin đấy, chủ quan quá thể đấy, những tưởng vô tư là ưu điểm hoá ra là nhược nghiêm trọng- không buồn mình đâu nhưng chắc hải xem lại, có chuyên gia nào hiểu tạm, hiểu đủ , hiểu rõ về điều này giúp bạn Ong ngốc phân tích và hiểu cho đúng vấn đề nhé! Ong cảm ơn- vấn đề hậu tạ thì Ong cũng là ngừoi chu đáo nhưng nói ra thì mất hay, lại càng không vô tư vì tình bạn ai lại đem ra đong. 
Hôm nay Ong bận lắm, còn hào hứng với cáii " VÔ TƯ" này đã đành, cũng là vấn đề nền tảng cho tinh thần sống của Ong, mong những người bạn thân yêu thẳng tay góp ý nhé( thể nào cũng có một người trêu Ong cho coi: thế thẳng chân thì sao? ) .






Hôm nay thứ ba ngày 4/11/2014
  Sáng nay ngồi thiền xong ra biển sớm- thấy nhiều người dọn dẹp bờ biển  khu resort hoá ra là bờ biển nào cũng sẵn rác - mọi hôm đi bơi muộn không biết là bao sức người dọn dẹp để các người Việt giàu và các ông tây bà đầm mát gan bàn chân. Đứng là " vô tư" này cần sửa , để đồ lỉnh kỉnh xuống xắn tay nhặt cùng các bạn ấy gàn không cho hộ, hàng ngày mình ra bơi họ quen mặt rồi, rõ ràng biển đề : không sử dụng đồ ( chỉ 5m từ mép nước lên là của cộng đồng thôi)   mà một bạn có lẽ nhóm trưởng bảo mấy người kia: để chị ấy tắm nước ngọt nhé!    
  Hôm qua bỏ nồi cá đi cái tội no bụng đói con mắt - mua rõ nhiều về chẳng ai ăn, nhớ ngày mẹ chồng còn sống nhà đông người,đông người làm,bà hay cho người giúp việc hái sung chát kho cá, mẹ cứ bảo kho thế khi ninh nhừ sung ngon hơn cá, mình cũng tin thản nhiên ăn cá,giờ đã hai mươi năm bà ra đi mình mới hiểu,tội nghiệp cho sự vô tư quá.

13 nhận xét:

  1. "Vô tư" tới lúc nào "xao xuyến" hả Ong rừng ơi :))

    Trả lờiXóa
  2. Cuộc sống của Ong thật đẹp và vẫn được hồn nhiên. Quý Ong nhiều.

    Trả lờiXóa
  3. hj, chị Quỳnh Ong thân yêu, sự vô tư chẳng Tội - Nghiệp bao giờ đâu, hehe

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Quá lâu để nhớ đây là ai rồi- không ngờ còn tồn tại trang viết này ...

      Xóa
  4. Hihi...cứ vô tư đi -đời sẽ đẹp lắm đó ong Nâu ơi-

    Trả lờiXóa
  5. Cho xin một chút vô tư
    Để còn hong lại vần thơ tội tình...

    Trả lờiXóa
  6. Ong ơi đi được những đâu
    Tích bao nhiêu mật bấy lâu chưa về
    Phải chăng quên hết đường về
    Theo hoa...thưởng nhụy...mải mê...bơ đời
    :)

    Trả lờiXóa
  7. Ong ơi viết gì đi em
    Cứ lang thang mãi chẳng thèm dừng chân.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không thể ngờ là vẫn còn những bài những bạn bè quý nơi này.

      Xóa
  8. Đi qua vùng nhà em, không còn em ở đó
    Bỗng nhớ từng tiếng hát, thiết tha yêu cuộc đời
    Em đi về những nơi, bạn bè đang ở đó
    Còn vượt đèo băng sông, giữa biển trời mênh mông

    Như chuyện đã viết xong
    Mà lòng mình còn muốn nói thêm
    Những giọt nước mắt ai... lăn trên môi vừa cười
    Và những được mất riêng của mình... đời người ai cũng có
    Hãy cho nhau tình yêu!
    Hãy thương nhau thật nhiều...!

    Trả lờiXóa