Thứ Năm, 17 tháng 11, 2011

Muốn xa anh - lúc nào cũng trong tình trạng mong

      17.11  Không có anh sao biết cảm giác này ? anh bỏ kệ cũng phải cám ơn Anh mới hay chứ !
    Mấy quyển sách , quyển nào cũng muốn đọc , chẳng hết nổi một chương . Mấy kênh phim hay chẳng xem đến nơi đến chốn được phim nào , để điện thoại im nằm ngủ thì thấp thỏm - Không thấy Anh thì vẫn phải sống và làm việc thôi , hai mẹ con vẫn đi xem , đi ăn kem , bát phố được mà .  Có anh thì hưng phấn làm việc tốt hơn , không có Anh ta làm việc cho bớt nhớ , bớt nghĩ - thế mới đúng là AQ chứ ?
  Nghĩ thế mà làm thế sao khó .
 Hôm qua lúc anh chở chậu cây con cón đi về đã thấy ghét rồi , sáng nằm nghĩ Anh cứ chạy ngược xuôi rõ mệt rồi vẫn giành thời gian cho thì chả ghét được  , ghét rồi gặp chỉ muốn trong tay anh lại quên hết xung quanh , khó chịu quá rồi - nhưng anh hỏi giải pháp thì chịu ,nói gì đến giải pháp tối ưu.
  Thế phải làm sao giờ ?
25 .11   Sáng nay thì ghét thế , giờ thì nhớ quá .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét