Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011

Vui không tả nổi

   Lúc ốm nặng có họa điên mới bảo may , thế mà giờ ngồi thiền quay trở lại đoạn ấy ,nhìn thấy con gái 8 tuổi chăm chú cẩn trọng dìu mẹ những bước đầu tập đi lại thấy vui , mấy năm nay sống chỉ có hai mẹ con , quay qua quay lại nàng đã thiếu nữ rồi , thiếu nữ và mẹ vẫn kè kè như bạn - thú vui dễ ợt , chở nhau chạy ra phố xa xa chút ăn kem - dù gần nhà là tụ điểm của muôn nơi . Mỗi ngày kể nhau nghe nhiều thứ chuyện , bàn nhiều thứ lớn nhỏ - và tương đối thống nhất về quan điểm và sự lựa chọn , nàng cũng chọn mặc gam màu lạnh , nhã nhặn nhưng hơi bị giừ . Nàng cao (lùn mất rùi ) có 1,6 m nhưng nặng dững 45 kg ,hôm qua thông báo con xuống còn 44 rồi - mẹ thích người mảnh nên nàng có ý thức giữ gìn .... Trước nàng làm thiên sứ thay mẹ vấn an bà ngoại , giờ nàng chơi với chị dâu và chăm hai cháu giống như cô bảo mẫu , lại làm mẹ nhớ lúc 5 tuổi ở mẫu giáo lớn con đã biết xuống lớp 2 tuổi xúc cho các em bé ăn cùng các cô giáo -vui thật  giờ các cô mẫu giáo vẫn nhớ bé  An Lê.
 Em XL nghĩ đoạn 5-7 tuổi vui không thể tả ,mình thì có quá nhiều đoạn vui không thể tả - đúng là sướng thật . Cứ dành chút thời gian sáng sớm mỗi ngày để nhớ cũ cảm nhận mới thì thèm sống 200 năm cho đủ , cho đã thật - thế mà trước có lúc xăm xăm định tự kết sớm , rõ là ..... ( ngu ). Thế này nữa chứ : ở với nhau hơn 20 năm chồng cũng khổ phải giữ gìn lời ăn tiếng nói đã đành , nhiều lúc tức vợ giơ tay lên ...đấm vào tường ,lần vũ  phu nhất là giơ cái mũ bảo hiểm ra nhưng phang trượt , không được ở với nhau  nữa rồi lúc ngồi trò chuyện chàng bảo : dọa em thế thôi chứ đánh thật có mà chết rồi.... thế cũng thấy vui -  nóng giận thế rồi biết ngụy biện thế cũng tử tế chán . Chả tuyên truyền cái AQ đâu nhưng rõ ràng là bớt khổ , nhiều vui hơn . Thế nên qua nhà các lớn , bé đọc say sưa cứ thấy ai buồn là mình lấy dẫn chứng cụ thể ( thêm mắm , bớt muối chút ) bắng nhắng cho mọi người vui lên.
 Hôm nay thì ngồi yên rồi chỉ nhìn lại hôm qua thôi đã đủ vui . Hôm qua mình phong thánh cho một người yêu , hôm qua mình tự tặng mình một cái lễ hơi lớn , hôm qua cả nhà cả cửa vui ....
 Hôm nay mở mắt dạy đã thấy đời trìu mến , người trìu mến ....   . Ngồi xem để bác bán xôi hướng dẫn cách bán . Bác ấy mai giỗ mẹ ,  mình sẽ  bán hộ - hình dung như mình chơi đồ hàng ấy , bác ấy bán rẻ nên đông khách nghèo - mỗi lần bác nghỉ là nhiều người ngơ ngác , bọn trẻ đi học lại phải tìm ăn thứ khác , giờ mà có đứa chỉ được ăn sáng 3-5 ngàn nên bác không được phép nghỉ , cứ nấu cho chồng đem đến , mình sẽ ngồi bán - Ngộ thật .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét