Thứ Tư, 7 tháng 12, 2011

Chia đau

 Bình thơ  - Ong chịu  - đọc thấy hay thì sung sướng , thấy ít hay thì ngắm .
 Qua nhà bạn bè thấy mất mát hoặc gì đó đau thương cũng chịu - khó chia sẻ lắm . Dòng tộc họ An của Ong nhiều người mất trẻ , ai an ủi sao chứ - khéo mấy , chân tình mấy nó cũng chả vợi , chả vơi được .
 Ong nghĩ : Với Cha thân yêu từ nhỏ Ong đã cặm cụi đỡ đần việc nhà , cố gắng học tốt , đi họp phụ huynh lúc nào cũng là niềm tự hào ..... Với chị họ mất quá trẻ - ừ thì sẽ quan tâm đến các cháu hơn những nhà họ hàng khác . Với Bà nội  Lúc xưa mình là đứa chăm về quê nhất , được nhiều quà nhất và cũng được bà lúc cuối nhớ gần nhất.
 Cứ nghĩ về những điều tốt đẹp , những gì đã được hưởng cùng nhau lúc vẫn cùng có mặt trên đời là đỡ , là dần bớt đau .
 Thế thì còn khỏe  , còn  chút sức , còn cơ hội tạo ra những tốt đẹp , hay ho , thú vị thì ra sức tạo ra càng nhiều càng tốt  .
 Sáng mai lúc khỏe nhất , thời gian dễ chịu và thảnh thơi của mình Ong sẽ gọi chi R ( là mới quen qua Bác Lính , ong chưa biết nếp tẻ dám xưng chị cơ đấy - biết đâu Noen này lại dung dăng dung dẻ trong chỗ chị ngắm phố phường như những người trẻ ) , thì cứ ví dụ thế - Ong nghĩ sao viết vậy cho tâm trạng ngày mưa khô ráo hơn chút í mà, hì.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét