Thứ Hai, 5 tháng 12, 2011

Ngơ ngác

 Nó ngơ ngác chờ tin của ANH - giỏi ngụy biện , giỏi chịu đựng , giỏi đi qua - nó có giỏi ngần ấy thứ thật không nhỉ?
 Chồng lấy vợ có con rồi  - có ai dại như nó không , đem theo cô con gái thôi .
 Mấy đứa nhóc nó cưu mang và yêu quý Tết đưa tiền ...một chút gọi là nó không lấy . Có đứa còng lưng làm hy vọng một ngày đưa chị đi bốn phương nó hạnh phúc mà chờ .
  Vừa đọc bên nhà bạn : Con người là sự trớ trêu của tạo hóa , nó muốn cười hì , hì hì
 Bé Hương Vũng tàu giỏi giang và xinh đẹp lâu rồi gọi điện chị vào chơi với em - Giờ Tùng bận vợ con rồi chẳng nhẽ đi một mình làm sao  ' đã '- đáng ra nó  phải nhớ em trước chứ ? Phải nhớ đêm đông Hà nội cho bao niềm  vui và khắc khoải  , khắc khoải nhớ về nhau . Lại có giải pháp rồi - lang thang mà quên , mà nhớ , mà gọi mãi " Tôi ơi ".
 Ừ - Mẹ ổn , em ổn , con ổn -  Nó khô khổ chút coi như gánh hạn cho cả nhà , vừa được ngắm nỗi buồn đau vừa ra vẻ tử tế . kakaka.
 Đi bơi vậy nó ơi , hơi lạnh thì dễ tỉnh ra , tóc dài chút nữa lại quay về xẻo hết trở lại là NÓ thôi - thương thế , ngẩng mặt nhìn trời : hahaha , ngẩng mặt nhìn Giời reo ca nào .
 Gió từ Hồ Tây ,vốn hay bị lạnh nó lạnh thêm , thương thế - vẫn thấy tím tái cười - nụ cười mạo nhận : diệu vợi vô chừng , mắt cũng cười : diệu vợi đâu rồi .
 Can đảm xa để biết rằng dù xa , dù chẳng như , hay kết thúc rồi nguyện ước thì vẫn biết có TÌNH YÊU đấy , nó mon men ngắm và bước lùi . Ôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét