Thứ Hai, 3 tháng 10, 2011

3.10

 Vẫn gần như quấn quít cả ngày - phục chúng mình thật đấy.
         Đôi lúc em nghĩ mình quá đáng , tồi nữa nhưng lại thấy mình biết điều ghê lắm . ví dụ chuyện chúng mình khi thích nhau một cách thái quá khi đã biết nhau mấy năm , nếu gọi là YÊU cho đúng nghĩa thì cũng có vẻ đúng , đang thương yêu ngọt ngào em đã nghĩ cách xa Anh để không ai phải khổ , Trời thử  - hay đầy đọa thì cũng phải chịu , em làm anh chán chẳng hạn mà Anh thì nhân hậu thế đời nào anh nỡ bỏ em , chi bằng ta chấm dứt lúc đang mặn nồng có khi lại nhớ nhau suốt  quãng đời còn lại ấy chứ !?Em sẽ chủ động làm Anh thấy em đáng ghét ( dễ hơn là Anh ngó em suốt bao năm giờ mới ĐÀNH chạm vào và giả vờ nói thích em ), thể nào rồi anh cũng sẽ ghét , nhưng ước gì Anh nói : GHÉT Q QUÁ như trong lúc đam mê , lúc ngọt lịm trong nhau.
  Mới lại anh mà ghét thật thì mỗi sáng em ngóng ai ,mỗi trưa ,chiều , tối em hít hà ai cho hết khổ . Chẳng tàu hỏa chở ma rơi xuống sông thì cũng tay nhặt lá ,chân đá ống bơ thêm mồm lẩm bẩm :
                  Em là cỏ nhưng em đâu có dại
                  Không là hương mà cơ thể thơm hương
                  Yoga chạm tới đích vô thường
                  Sao lại hỏi " thuận Thiên ' là sự kiện!
   Lẩm bẩm chán lại réo tên tác giả có mà cục 2 cũng chả giải mà được , cục 2 cũng chả giúp bác sĩ hiểu vấn đề mà chữa  lành cho bệnh nhân .
  Chả dại mà thế , phí chết xừ .
                    Hay sáng mai anh cũng chơi đến 6h45 rồi về đi chùa với em - chia sẻ mọi thứ với nhau há chẳng tuyệt sao ?Mà coi em bé bỏng chiều em chút - nhỡ mai ngày chẳng còn em muốn chiều cũng chả có em mà chiều ấy chứ - Anh , đi với em nhớ , đem máy ảnh đi mà chụp Trời , chụp đất , chụp những giờ phút cùng được  sống  với nhau bằng cả trái tim mình.
                                                                ĐI NÀO...................

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét