Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2011

Thử xem đêm có còn dài....

 Tối đi cafe  với nhóm bạn cũ , ở cùng ngoại thành từ nhỏ - lớn có mặt hết ở nội thành đứa nào cũng nhà to , thậm chí biệt thự khu vip . Mình cũng có mặt ở nội thành  25 năm rồi , chả được như các bạn cũng thỏa mãn vì có đất trồng cây , trồng rau có bể cá cảnh tự làm to uỳnh...( giờ thì vô gia cư mà vẫn ha há cười - cũng thấy kỳ ).
  Quán cafe ở Khúc Hạo đẹp quá , lần đầu vào  - nhân viên phải hướng dẫn lên tầng 2 - ngố.
  Giờ chả ngủ được , sung sướng một phần , lâu chỉ uống trà ( cho da bớt xấu ) , giờ cafe rồi khỏi ngủ được .
 Ngày hôm nay 15/ 10 : Thời tiết đẹp , ngày đẹp với những câu chuyện khá đẹp -
   Sáng sớm lon ton chạy , ra sân chơi bóng rổ của trẻ con ngồi thiền - tuyệt vì không gian đẹp lại còn yên tĩnh  ( Anh dắt em vào cõi Bác xưa - nhà thơ nói gì thế nhỉ ?), mình đang ở cõi nào mà lắm may mắn quá !
  Trưa đi với họ An nhà mình ,  mất công làm mình già đi chút , nghiêm trang chút cho có vẻ ban tổ chức , họ đông nam giới , mình là nhóc nữ duy nhất việc gì các bác cũng gọi ( tự hào thay ) . Ờ họ An  nên ai cũng có vẻ ổn , Anh Tuấn mình bị bạn mình nhận xét là giang hồ ( ....)gì đó - mình lại khoái bác  - thống nhất chúng mình quá tử tế nhưng bụi - sung sướng vì ông anh cùng cụ tổ lúc nào cũng ưu ái em gái , đi đâu cũng gọi và muốn làm em gái thật vui. Cỗ bàn quá thịnh soạn , mình ăn nhiều lắm và uống cũng khá , sau mấy tháng ăn kìm , ăn giữ xuống tới 4 kg , nếu với tốc độ tiệc tùng này khéo lên gấp đôi mất , họ mạc khắp nơi về - đầy thân ái - thích thật.
 Chiều : Hạnh phúc khó mô tả ( bỏ qua )
 Tối : ăn theo được mấy túi hoa quả rõ ngon , tiếc là không có ai để cùng ăn ( giờ mới có đủ thứ ăn mà thức cho khoái chứ !) . 20 h các chàng và các phu nhân đáng yêu mới chốt địa điểm tổ chức sinh nhật cậu bạn chí thân , cậu này lấy vợ muộn nhất trong đám bạn , cơ mà may mắn ẵm dược em vừa xinh vừa ngoan , vợ  mấy chàng đều là cô giáo nên con cái rất tuyệt , chả cháu nào chán như bọn con mình - y như mẹ -chỉ yêu nhất hai chữ tự do . Mấy cậu hay hơn mình bao nhiêu nhưng cũng ở dạng hay nước đến chân mới nhảy , lại còn tự cho là hay khi luôn nhảy kịp , mình không thể chọn được quà gì cho hợp may trong tay có mấy vé đêm nhạc Phạm Duy và TCS do các ca sĩ ngon trình diễn vào ngày  phụ nữ Việt nam , đưa tặng bạn thế là thành món quà kép...hình dung hôm ấy mà sung sướng bên cạnh bạn thân , tri kỷ tri âm , con gái ...nghe, xem một đêm nhạc đặc biệt ( dễ đến 20 năm tớ chưa được đi xem đêm  ca nhạc nào lớn, toàn là vé nghe nhạc và kịch thôi ). Vợ nào chồng ấy -thành đạt mọi mặt - con cái đủ nếp đủ tẻ , vẫn thấy cô bạn gái duy nhất chả đâu vào đâu như xưa , mấy cô vợ rất ổn ấy có lẽ không thể hiểu hết tại sao chồng mình thân mãi được với cái người vớ vẩn như thế . chị gái bạn bảo  :  Bọn em vẫn còn chơi thân được với nhau bao nhiêu năm thế này hay thật - câu này vợ bạn đã nói cách đây có đến mười mấy năm trước rồi , bọn chúng sợ các gia đình vui vẻ ấm áp  gọi mình đi cùng một mình sợ mình chạnh lòng , có chị gái Huệ xinh đẹp và quá trẻ so với tuổi cũng đi một mình - mình trêu  : bọn đàn ông da trắng yêu quý và trân trọng phụ nữ Việt ( tất yếu  là có tiêu chuẩn ổn ) - hay chị em mình làm dâu xa xứ để có dịp đi du lịch một thể - ghét thế cái thói tính toán  , dù là trong lúc đùa .
  Mơ ước đi du lịch của mình lớn nhất là được tận hưởng đêm trắng ở nước Nga ( đêm nay chỉ là trắng đêm - đảo chữ mà khác thế ), ông khách quen bảo  : bán trà đạo đến bao giờ thì đủ tiền mà đi ....ừ đến bao giờ ? hay như em gái bảo du lịch qua màn ảnh nhỏ cho đỡ mệt - nàng hay phải đi nên còn sợ -đến chán sao không đổi chỗ cho mình nhỉ ?
 Gần 20 người tụ tập đến nửa đêm , tụi trẻ con ngoan quá , không như bọn trẻ theo bố mẹ đến quán trà của mình cứ lục tung đồ chơi vứt khắp nơi - tội mấy đứa nhân viên ngoan nhà mình dọn khổ . Ra  về rõ là lưu luyến  , màn chia tay có hẹn hò nhiều nhiều như xa nhau lâu lắm - mà xa lâu thật có đến hơn một năm chỉ vì tội mình mất điện thoại xin lại số mà cái thằng bạn khó tính sinh nhật hôm nay giận mình vì tội đến số của P mà Q không biết , mất điện thoại thì đến tận nhà mà lấy -đấy rõ là sợ lúc dễ thì dễ thế , có thế mà cúp rụp nhau cả năm trời ( chả bù khi xưa chú ý ngó nghiêng mình như người lớn ).
  Còn bức phù điêu cho chúng mình nữa , hào hứng thế bạn gắt : không cần  ...cái gì như sự tồn tại.... dấu ấn dấu iếc gì đó - đúng chúng là đàn ông chả thèm sến như mình , cơ mà tớ thích thế lắm ấy , các cậu nghĩ sao nhỉ ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét