Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2011

Một sáng thiếu chàng

 Ờ , sáng nay chẳng được cưng - thì sao nào ? thì tập một mình như người lớn này , ngủ quên lúc thư giãn nên mắt lại long lanh sáng này , thế không có anh vẫn phải sống chứ sao nữa - hay là Anh cố tình tập cho mình biết xa Anh nhỉ !Khỏe thật khỏe nhưng thiếu hơi ấm của anh người chống chênh lắm .                                                                                                                         Kỳ diệu thật đấy - muốn tập thế là có chỗ tập hay nhất hành tinh , Ông Trời còn bổ sung Anh yêu nhất trần gian kèm cho tập mỗi ngày , rồi hai đứa lại là những kẻ nhiều thời gian thanh thản nhất trần đời - thế là thỏa sức bên nhau - còn cái gì nhất nữa chúng mình được ban nữa nhỉ ? Thơ của chàng phải nói thế nào cho đúng nhỉ - trí tuệ và điềm đạm như chàng vậy , chàng mà âu yếm thì so với gì được giờ?như là thơm , như là ngọt ...nhớ anh này , ghét thật ..cứ nghĩ là sáng nay sẽ ít nhất thơm người ta nửa miếng chứ , đằng nào cũng ngay đây mà không qua  với người ta một tẹo .


 Đi đám cưới đây ,bé Quỳnh bé (  cái đứa  sợ ma  ở quán trà ấy ) , Phương vào chở tớ đi , may không thì ở nhà mà nhớ chàng thì cơ là khổ , khổ nhất trong các nỗi khổ í nhỉ ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét