Thứ Ba, 18 tháng 10, 2011

ATK dại lắm mà , CMT biết và vãn ở cạnh em chứ ?

 Tuấn Anh nhắn nhiều tin lắm , chắc anh ấy  không chịu nổi không còn thấy em  luôn suy nghĩ , làm việc , làm mọi cách để gửi tặng chân thành cả tình cảm và vật chất cho những người em rất yêu thương . Em và bé Trang không hề trao đổi lại - em ấy chỉ bảo quan trọng là chị khỏe , em hiểu nó cũng mong gì cho anh trai lắm chứ , ngày vào đó ai cũng vui , đến cả cháu bé , cả hàng xóm cũng ngắm nghía cô người Bắc ....Em làm suốt chứ không phải em lười đâu , cứ cuối tuần đông là nửa đêm em mới được tắm , mệt rũ ra rồi sáng lại dậy muộn , lúc nào cũng cố gắng nhưng luôn ở trong tình trạng mệt mỏi chỉ thèm nằm ngủ vùi - không mấy khi em đi đâu khỏi nhà ,rồi tất cả dồn lại ,nỗ lực làm tất cả chuẩn bị đón cả 2 anh em ra chơi ,( Ba cũng đã ra một lần rồi ,em muốn đưa ông xuống thăm mẹ em nhưng mẹ em không đồng ý ) mọi người hẹn rồi chẳng ra , em xếp lại hết giường , chăn , chiếu . Vẫn nói cứng với Phương , chị An , chị Ân là nhà trong ấy đang khó khăn ,mà khó khăn thật nhưng anh ấy không đủ tự tin để ra đây , ngay cả việc em nói đi ra ngoài này làm rồi gửi tiền về đỡ trong ấy cũng muốn mà chẳng dám . Em nghĩ kỹ rồi không riêng với bé Trang với tất cả những con người em đã gặp lúc nào em cũng sẵn lòng làm tất cả cho mọi người vui . Lúc xưa rõ ràng em có những điều kiện nhất định để có cuộc sống không tồi nhưng em dấn thân để bị ( được ) đau khổ đến tận cùng ,rồi từ đó mà nhận thức dược sâu sắc thế nào là niềm vui thật sự , anh thấy em vui suốt rồi nhỉ , em cũng chả quan tâm lắm mình đã gieo và sẽ gặt gì đâu - chỉ ngó tạm vài  thứ nho nhỏ rồi tự hiểu mình có Phúc thế là lại hồn nhiên mà sống vui ,nhất là được sống vui bên CN thì chắc chẳng mong nhiều hơn làm gì vì như vậy sẽ không hợp quy luật , bàn tay thì bé chỉ cần nắm giữ  vừa đủ anh nhỉ!
 Từ  nay sẽ vẫn viết riêng về ký ức ( mà kể với một người biết lắng nghe như anh - nỗi lòng đã được an ủi nhiều lắm rồi), để dành thời gian chạy nhảy , làm việc và vui chơi cùng CN có phải là tuyệt diệu không ? tạm cất đi những gì buồn tủi , đau đớn đã qua ,cả những niềm vui cũ cũng tạm gói lại ,giúp em anh nhé !
  Lát nữa sẽ tập , tắm , matxa ,ăn nốt mấy thứ , càng ngày sẽ càng  ăn nhẹ đi là mong muốn của em và anh nữa , trưa thì ngủ ngon vì sáng mình dạy sớm rồi , tối mặt mũi phải tươi tỉnh đi xem chứ .
            Em cũng sẽ để nhạc Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui  - để rồi ngày nào cũng phụ anh , cùng anh đạo diễn cho thành tập hợp những ngày vui  - thế là đời này vui. Và viết về những tươi sáng mỗi ngày cho thành tệp tin vui - thế là những mẩu gọi là văn sẽ đầy màu sắc mà vẫn bình yên - để em thỏa mãn khát khao viết lách , dù chả thành cái thứ gì cao quý thì sẽ hăm hở , hớn hở sống thế là  " đạt " CN nhỉ ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét