Thứ Năm, 15 tháng 9, 2011

15/9 rồi

 Con đi học thêm chưa về ,cửa hàng hơi mưa nên cũng vắng , mà nếu có đông em cũng chả muốn làm , không chạy vào cuốn phở vì sợ mùi thịt bò , mùi mắm muối vướng vào tóc , vào da, chả chạm vào rau vì sợ nhỡ có thuốc sâu dây vào tay ...
 Qua chi Ân - là chị  đưa em đi chơi hôm trước ấy , nhà ngay gần chùa , chị không có nhà ,gọi điện chị khoe  : tao lại được mời dự tiệc , tiệc chỗ này chỗ kia - ngon lắm , sang lắm , lần sau lại đi với tao nhé - Em viết cái giác ngộ ngược chị ấy đọc rồi sao vẫn thế , chị ấy giàu có và cả địa vị  mà lại yêu quý em , nhưng giờ cũng thấy sao đó , vẫn thích được làm nũng để chị ấy cưng để thấy mình có lúc bé bỏng ( anh hiểu em anh nhỉ ) , không thích chị ấy rạch ròi quá  mọi thứ .
 Đi bộ một vòng ra hồ rồi về quán chị Yến ngồi , ngồi một lúc chị ấy vẫn không biết , em đánh tiếng bảo : em không đem tiền nên không gọi đồ , cho em ngồi ngắm chút , hợi lạnh rồi , ngoài hồ vắng lắm , em thì thích càng vắng càng tốt  , mà chị ấy bán hàng gặp đứa khách như em thì buồn hẳn , 2 chị em ngồi chuyện 1 lát rồi em về , lững thững một mình nghĩ linh tinh , nghĩ sớm mai chúng mình dạo một vòng đã nhé rồi về tập ,anh cất xe trên chỗ anh ấy vì sớm quân nhà mình chưa dạy ,không ai trông.
  Lại nghĩ hay là mình quay về làm nghề , tự tay làm tượng anh  yêu , để lúc nào nhớ quá thì thơm lên thạch cao nhỉ ? ( dám rồ quá rồi, muốn hôn cả tin anh nhắn thì dám hôn tượng lắm chứ - làm bằng đồng thì nặng không dâng lên được , thạch cao nhẹ nhưng sẽ bị bẩn , nhựa thì không thích và độc nữa - thế làm bằng gì giờ ? Lại ước một phiên bản nhỏ giống anh - cũng tự hỏi một đứa đàn bà tạm cho là gia giáo như em , tương đối kín đáo và đặc biệt biết mình biết người như em, lại giống như một cô gái , như lần đầu được yêu ( thật lòng ) , lại tự nhiên và tha thiết đến khó chịu như thế này ( anh có thấy thế thì anh vẫn ráng chịu cực hình nhé ), Ngày có mấy phần - sáng , trưa, chiều , tối , đêm nhỉ , hôm nay anh bên em 2 phần rồi , khuya hay sáng sớm sẽ tạt vào đây đọc những thứ em viết , thế là khá nhiều anh nhỉ ?
    Dưới tầng khách ăn vịt om sấu mùi  bay lên đây - khó chịu quá , em chỉ muốn An trà thanh sạch cho chúng mình thôi - một ngày nào đó , em ở núi nào anh sẽ thỉnh thoảng về bên em nhé , cứ nhẹ nhàng như bây giờ ấy , hẳn em sẽ mãn nguyện lắm .
 Lúc nãy về làm thức ăn cho con , em ăn nếm một miếng lại một miếng đấy , sang đây lại ăn bánh - mấy loại liền , khi em không ổn là em hay ăn lắm . Chiều nay anh ăn cơm ở nhà , thông thường sẽ có vài món nhỉ ? ăn gọi là thôi nhé , dần sẽ quen đi , anh khỏe rồi nhưng cần sống thật lâu cho em có phần nên giữ gìn hơn một tẹo nhỉ! Tối qua bọn mình cùng ăn , tối mai đi  tập về  lại được thế , em có tham không ,có đáng trách không khi chiếm khá nhiều thời gian của anh, anh phải bớt thời gian cho gia đình như thế không được hay lắm , biết vậy mà chẳng đừng được ,tội nghiệp nhau ,lại quay về với ý nghĩ  với  phương án phiên bản , sao em liều thế nhỉ? sao em lại YÊU anh quá nhiều thế này ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét