Thứ Năm, 22 tháng 9, 2011

Em thì mỹ mãn rồi - Anh cũng vui yêu nhỉ!

 Em ngủ ngon lắm , hết đau rồi - hôm qua tạp vừa phải , thả lỏng và kiểm soát được động tác mà.sáng nay dạy hơi sớm quá nên đi bộ quanh làng khá nhiều muốn đi lên đầu dốc nhòm cái tầng 2 trên trung tâm một cái nhưng phải đi qua mấy lò than hàng phở ,thứ mùi em sợ nhất nên thôi .
  Soi gương thấy ưng mình thế , ưng như lúc em 18  ấy - rất thật đấy - chắc đi nhiều trông hồng hào hẳn ,hôm qua chỉ bên nhau thôi em mới hiểu có anh thì em mới có giấc mơ-có giấc mơ và chính anh làm giấc mơ ấy thành hiện thực . Anh đi cùng em mỗi ngày ,dành cho em rất nhiều thời gian trong quỹ thời gian eo hẹp , vậy mà em chỉ cần một nụ hôn đằm thắm trước khi anh về , một cái nắm tay nhẹ nhàng khi chúng mình đứng cho bạn chụp ảnh - nó  như một sự ghi nhận tối đa từ tình cảm em được hưởng từ anh ,không phụ công anh đâu nhưng mà sàn tập một thầy một trò , âu yếm ...quý quá đi chứ nhưng chỉ là tất yếu ( cố dùng thử từ này của Tuấn - không biết vào chỗ này nó có đắt không nữa ).
  Lát nữa có tập không nhỉ ? tuyệt vời quá anh ơi - yêu thương nhau - nghi lễ chỉn chu - nhất em - nhất  anh .
             Có anh chút chút , hạnh phúc thì đầy ,viết mới chả lách , chẳng để làm gì , rúc vào ngực ngủ , cuối đời thế thôi .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét