Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2011

Giác ngộ NGƯỢC

 Nhá»› lắm khi sang Thái vá»›i bạn yêu ( ai đó có thể chăm sóc mình hÆ¡i nhiều , thương mình chút chút - còn YÊU mình thật sá»± là cô bạn gái này - giờ thì hai đứa quyết định xa nhau mãi , ngay cả khi bạn về nước cÅ©ng không gặp , chỉ còn ngày sinh nhật là liên lạc thôi). không phải có chuyện gì lá»›n - chỉ là bạn cho rằng cách mình yêu thương "nhân loại "_( eo !Ä‘ao to búa lá»›n chưa?)  chưa được đúng cách thôi , đến bạn yêu - người sung sướng cùng mình viết nên  NHá»®NG NGƯỜI ĐÀN BÀ TUá»”I NGỌ còn chẳng ở bên mình thì làm sao chồng chịu nổi mình , mình vá»›i cách nghÄ© , cách sống quá tá»± chá»§ , để lý trí lấn át tất cả - hầu như không lùi bước trước bất cứ Ä‘iều gì ( cái tá»™i chá»§ quan không thèm sá»­a đây ạ - cho đời vật cho đáng đời....hì ).
 Nhá»› lắm khi đó ăn sáng ở khách sạn 4 sao,   chán vì mình ăn ở đâu cÅ©ng chỉ là ăn , ít biết   ngon là thế nào , thức ăn có dở cÅ©ng tặc lưỡi cho xong , bữa sáng là bữa duy nhất trong ngày mình còn có chút hứng thú vì sẽ bày ra vài món ăn nhẹ , vài món uống tá»± làm - ai biết An trà rồi thì biết trà pha cầu kỳ và ...ngon cỡ nào. Nhá»› hôm đấy ăn sáng tá»± chọn cả trăm món mình lấy má»™t bát cháo quẩy và má»™t ly sữa tươi ngồi bàn phía ngoài đường nhìn xuống phố nghÄ© về câu chuyện người bạn kính yêu lá»›n tuổi khi sang Nhật kể anh đã NGỘ ra thế nào khi Ä‘i chùa ở đó, nghÄ© về cách bạn yêu đổi vé ở lại thêm cho mình tận hưởng thời gian nghỉ ngÆ¡i vui chÆ¡i, nghÄ© về câu bạn bảo : đấy ,Q phải Ä‘i ra ngoài nhiều vào để còn thấy có nhu cầu kiếm tiền ( trời Æ¡i lại nhá»› Núi - không ai bán vé máy bay bằng lá -mà Ong chỉ Ä‘i bá»™ suốt hoặc Ä‘i máy bay thôi) - Nhu cầu kiếm tiền ? bạn yêu là người hiểu mình lắm rồi cÅ©ng đến nói thế đấy- cho nên mấy hôm nghỉ lá»… vừa rồi được Ä‘i ăn Ä‘i chÆ¡i xa sỉ nhưng đặc biệt văn minh và tình nghÄ©a  thì mình lại nức nở khóc . Không ăn , không ngá»§ được đến ná»—i chị bạn kính yêu người đưa mình đến vá»›i cuá»™c vui này phải thốt nên  : mắt cứ trố ra - không gày Ä‘i nhiều nhưng mặt hốc hác , nức nở và đồng cảm sâu sắc vá»›i bài thÆ¡ Khát vọng Trường SÆ¡n cá»§a nhà thÆ¡  Nguyá»…n hữu Quý , má»™t nhà văn quân đội . chuyến Ä‘i này còn lý giải vì sao mình là độc giả trung thành cá»§a tạp chí Văn nghệ quân đội, biết tìm đọc VNQĐ từ ngày bé , tạp chí này xếp núi ở nhà cÅ© cá»§a mình và biết những ước nguyện thật sá»± và thành kính thật sá»± sẽ được thỏa nguyện , về sau này Trời cho lá»™c cứ việc chạy qua nhà Anh, Chị thì có đều như vắt chanh cả tạp chí , cả núi sách các chá»§ng loại mà đọc và còn được gia chá»§ cho ăn uống ngon, sạch ( nhưng có lúc phải giả vờ muốn ăn cho chá»§ nhà vui ấy - tệ thế đấy). Bài Khát vọng Trường sÆ¡n được giải nhì cuá»™c thi thÆ¡ VNQĐ năm 1996 ( không có giải nhất), vấn đễ không phải là giải thưởng vì có quá nhiều cuá»™c thi ở các báo ,các tạp chí cho nên các giải thưởng cÅ©ng nhiều lắm ,bài thÆ¡ đây
                  Nằm kề nhau
                  Những nấm má»™ giống nhau
                  Mười nghìn bát hương
                  Mười nghìn ngôi sao cháy
                  Mười nghìn tiếng chuông ngân trong im lặng
                  Mười nghìn trái tim neo ở đầu nguồn
                  Mười nghìn đôi vai từng gánh Trường SÆ¡n
                  Mười nghìn đôi tay mở rừng xẻ núi
                  Mười nghìn đôi chân bám trên trọng Ä‘iểm
                  Mười nghìn đôi mắt ngước hái mây chiều
                  Mười nghìn ngọn đèn thắp miền giông bão
                  Mười nghìn bếp ấm giữa lòng rừng xanh
                  Mười nghìn cÆ¡n mưa, mười nghìn cÆ¡n nắng
                  Mười nghìn trận sốt bạc rừng nguyên sinh
                  Mười nghìn chiếc gậy cá»§a thời đôi mươi
                  Mười nghìn nếp nhăn hằn lên trước tuổi
                  Mười nghìn vết Ä‘au, mười nghìn vòng trắng
                  Mười nghìn mái tóc bị phát quang dần
                  Mười nghìn Trường SÆ¡n trong má»™t Trường SÆ¡n
                  Mười nghìn lời ca trong bài ca lá»›n
                  Mười nghìn cái tên đêm đêm mẹ nhắc
                  Mười nghìn giấc mÆ¡ cá»§a  mẹ chờ ta
                  Mười nghìn con đò thương về bến đợi
                  Mười nghìn hạt giống chưa về phù sa.....



                   Mười nghìn tấm bia, còn mười nghìn nữa
                   Mười nghìn đồng đội nằm giải Trường SÆ¡n
                   Mười nghìn hài cốt chưa về khói hương
                   Mười nghìn đơn côi nằm trong cõi vắng
                   Mười nghìn cô quáº
¡nh lang thang nẻo rừng...


                   Mười nghìn khát vọng được về bên nhau !


  Tác giả dùng Mười nghìn chứ không phải mười ngàn..... gõ dòng đầu vì quá nhiều cảm xúc tôi đã viết mười ngàn......vốn yêu thÆ¡ nhưng hiếm lắm khi tôi bình thÆ¡ , bạn mạng - những người tôi quý nể và đọc rất nhiều như An Thảo, Mask, Tào Linh, Lẩm Cẩm .....trêu các bạn ấy là để cảm nhận cho đã ...... nhưng vá»›i bài thÆ¡ này tôi sẽ viết những gì tôi thấy....đơn thuần chỉ là những từ ngữ , nhiều quá cái đẹp cái sâu lắng trong từng câu chữ......
      .... tiếng chuông ngân trong im lặng

      ......dôi mắt ngước hái mây chiều...
     ........ngọn nến thắp miền giông bão
     ........mái tóc bị phát quang dần
      .....hạt giống chưa về vá»›i phù sa
      Và thôi- tôi không chịu nổi cảm xúc cá»§a mình nữa rồi , để má»™t buổi sáng ,sau má»™t cÆ¡n mưa mát lành , trời đầu thu không thể đẹp hÆ¡n thế này tôi sẽ khóc tiếp vì bài thÆ¡....
     Mười nghìn đơn côi nằm trong cõi vắng
     Mười nghìn cô quạnh lang thang nẻo rừng ..
 Tôi đã khóc nức nở trước mặt tác giả và nức nở hạnh phúc vì tôi Ä‘ang sống đây còn  thấy đơn côi trong cõi vắng, tôi Ä‘ang sống đây còn cô quạnh lang thang chẳng phải nẻo rừng , vẫn hay nói Hà ná»™i đông cho người ta vui tôi chỉ muốn về Lâm đồng thôi.
  Chỉ có mấy ngày theo các bác , các anh, chị Ä‘i về Hà TÄ©nh làm lá»… đặt tên cho ngôi trường ở quê hương cố  nhà văn Xuân Thiều tôi lại nhìn đời như đứa trẻ - tươi sáng lắm.( khi làm lá»… khai giảng tôi đã trêu bác Nguyá»…n Bảo : Anh tác nghiệp má»™t bức ảnh em và cậu bé cầm cờ kia Ä‘i - đứa bé hát quốc ca say sưa ....), Quê hương ấy tất nhiên sẽ sản sinh lắm nhân tài yêu nước và thương giống nòi bởi có những giòng họ có bề dày như thế ,có những người con đặc biệt tận tụy như thế ,có cả má»™t thế hệ trẻ những Quang ,Nam những Nguyệt , những Tuấn, Thu, Vân....nhiệt tình và bặt thiệp như thế , vì quê hương như thế thì trường học đó thầy cô và học trò không thể không hãnh diện và phấn đấu để xứng đáng.
    Vẫn là bữa sáng ở khách sạn vá»›i bao đồ ăn , vài thìa cháo và má»™t tách cafe chị lấy sẵn cho ( em chả thích chị làm thế cho em đâu , dù lòng em mãn nguyện lắm, em tồi mà không thích nợ ai cái gì hết).Chị hỏi : Ä‘i thế này , hưởng thụ như thế này có giác ngá»™ được tí nào không? Chị Æ¡i ! yêu kính và biết Æ¡n Anh, Chị lắm nhưng chị không biết được đâu, có thể em giác ngá»™ - em GIÁC NGỘ NGƯỢC đấy- ăn ngon , mặc đẹp có mấy ý nghÄ©a vá»›i em đâu, em càng bảo thá»§ hÆ¡n vá»›i cách sống cá»§a mình , cứ Ä‘em em Ä‘i du hí khắp nÆ¡i Ä‘i - em vẫn chỉ là con hâm trong mắt chị thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét